Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

BẠN GIÀ



Hình như...
Tớ lại nhớ mình
Nụ cười meo méo, dáng hình khô khô
Tuổi già mõ, tính trẻ thơ
Tầm phào hai kẻ ngu ngơ dở người...

Khi sao còn bám nền trời
Gió còn vẫy sợi tơ lơi góc vườn
Xẹo xiên mình: rắn hoá lươn
Tớ: Chuyện cóc nhái ễnh ương thi gào...
Chả chuyện nào giống chuyện nào 
Tranh nhau bì thấp, so cao... ngặt cười.
...

Mím môi -  già mõm mòm rồi
Nhe răng - thì cũng da mồi tóc sương...

Giữa nhân gian 
vói thiên đường.
Dịu dàng
nhặt gió 
gom sương
dặc dài...


Không có nhận xét nào: