Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Viết cho con mèo của cháu Phích

Đăng ngày: 11:58 16-01-2012
Thư mục: Tổng hợp
 [Image: 327162372.jpg]
Chả có con vật nào biết tựkhen mìnhNgoài chú mèo tam thể
Một mảng áo trắng như vôi vẽ
Một tấm khăn choàng vàng mơ
và một màu đen huyền ảo đêm khuya
Dáng mềm dải lụa
Đôi mắt nâu pha sắc lửa
long lanh.

Mèo chạy quanh
Chiếc đuôi mịn như nhung uốn lượn
Nhè nhẹ vờn móng trước
Êm êm cọ vuốt sau..
Lim dim mắt
Gối cao đầu...
Mèo mơ màng chín tầng cao ngất
Tưởng mình là thánh thần tiên phật
Ngạo nghễ liếc nhìn các tín đồ dưới chân…
Mèo ngất ngây
Giữa tuyệt trần
Chốn thiên thai huyễn hoặc
Mèo tự cho mình quyền ban ân sủng
Vênh vang ngày lại, tháng qua…
Rồi một hôm
Nắng chói loà
Các tín đồ chợt tỉnh
Họ lặng lẽ đi về vô định.
Trơ trọi Mèo một mình
Khắc khoải cô đơn bao phủ bốn xung quanh
Cái áo ba màu không giúp mèo khỏi đói
Cái đuôi dài không giúp mèo qua cơn buồn tủi
Ngao ngao... không ai tới!
Ngao ngao… chả ai về!

Ê, ê...
Muộn rồi! Mèo ạ!
Dưới trời xanh, trên biển cả
Không có chỗ cho người ích kỷ, mèo ơi!

Không có nhận xét nào: