Người chiến sĩ ga - rô đùiChân bầm tím tái.Cứu thương loay hoaynới ra, buộc lại.Maú vẫn chảy dài,
chảy mãi,
chứa chan.
Người chiến sĩ mê man
“ Mẹ ơi! Nước!..."Đôi môi nứt khô, tái nhợt Mắt nhắm nghiền-” Nước... Nước...Mẹ ơi!”
hơi... thoảng hơi,
thều thào,
lử lả,... Người nữ cứu thương mồ hôi lã chãNước mắt tuôn
giọt
giọt ...
rơi
rơi...
như hạt sương mùa khô hiếm hoi
xuống đôi má tái xanhxuống đôi môi nứt nẻ...Người chiến sĩ bị thương đầu lưỡi cong khô rung khe khẽ
đón từng giọt nhỏtừng giọt nhỏmặn mòi.*
Pháo vẫn cày mù mịt đất đồi
Đạn vẫn bay vèo vèo vãi lửa.
Thương binh nghiến răng...
Đồng đội mím môi...
ứa lệ...
Hầm sâu.
***
Người lính ga - rô đùiBỗng ngật đầu.
Khuôn mặt dần trắng bệch.
Bỏ lại đớn đau nhọc mệt.
Không từ biệt.Lặng lẽ
ĐI VÀO NGÀN NĂM!
...
Người nữ cứu thương cúí thấp dần...
Lặng câm.
Vành môi bật máu!
chảy mãi,
chứa chan.
Người chiến sĩ mê man
“ Mẹ ơi! Nước!..."Đôi môi nứt khô, tái nhợt Mắt nhắm nghiền-” Nước... Nước...Mẹ ơi!”
hơi... thoảng hơi,
thều thào,
lử lả,... Người nữ cứu thương mồ hôi lã chãNước mắt tuôn
giọt
giọt ...
rơi
rơi...
như hạt sương mùa khô hiếm hoi
xuống đôi má tái xanhxuống đôi môi nứt nẻ...Người chiến sĩ bị thương đầu lưỡi cong khô rung khe khẽ
đón từng giọt nhỏtừng giọt nhỏmặn mòi.*
Pháo vẫn cày mù mịt đất đồi
Đạn vẫn bay vèo vèo vãi lửa.
Thương binh nghiến răng...
Đồng đội mím môi...
ứa lệ...
Hầm sâu.
***
Người lính ga - rô đùiBỗng ngật đầu.
Khuôn mặt dần trắng bệch.
Bỏ lại đớn đau nhọc mệt.
Không từ biệt.Lặng lẽ
ĐI VÀO NGÀN NĂM!
...
Người nữ cứu thương cúí thấp dần...
Lặng câm.
Vành môi bật máu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét