Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

LMKUL2- NHƠ ANH

KÝ ỨC LÍNH BÀI 2: Nhớ anh
17:31 14 thg 6 2012Công khai75 Lượt xem 24
Lờiì thưa: Bỗng dưng trong tôi, trào dâng một nỗi đớn đau mơhồ của những năm tháng chiến tranh xa xưa. Từ lâu, những đau thương, những kỷniệm chiến tranh dường như yên ngủ trong tâm khảm người lính là tôi , bỗng dưng không rõ tại sao lại ào ạt trở về.

Có lẽ già rồi nên hoài cổ chăng? - Không phải! Chẳng ai vui thích gì với những kỷ niệm đớn đau và ký ức xót xa. Chỉ có điều là Đêm nay ký ức thức dậy... Nó bắt tôi phải viết vài dòng lan man về nó, về những người bạn Lính ra đi không trở về của tôi.
Không gọi đây là thơ, không gọi đây là văn, mà đây là một lan man ký ức Lính của tôi


Nếu nói là nhớ anhHình như… không hẳn thếEm chỉ thấy lòng mìnhNghẹn trào cơn sóng bể.

Bao năm rồi anh nhỉ ?Bao năm mình chia xa ?Bao hè phượng đỏ hoa ?Bao thu vàng sấu chín?

Buổi chia tay bịn rịn.Ánh mắt cùng ngác ngơNước mắt đẫm phong thư
Thấm loang pô-luya trắng


Vâng.
Đã từ lâu lắm
Anh đi về đạn bomNắng khô rát chiều hômMưa đầm đìa mai sớmBao mùa xuân én lượnBao mùa đông nhạn vềtừ chân trời rất xatừ biền khơi rất rộng...

Em trắng ngày trông ngóngEm xạm đêm đợi chờThảng thốt xót cơn mơ Bàng hoàng đau giấc tỉnh

Anh cùng bao bạn línhSốt rét và đói ăn
Lửa khói xém võng tăng
Đạn bom cày sự sốngHôm nay còn.
Mai mất
Gần gần... rồi... xa xa...* Mẹ quỳ lạy đền xưa
Em vái sân chùa cũ
Nhang hồng bùng lửa hóaNgỡ người xa trở về!

Lần lữa đêm lặng điNặng nề ngày khẽ lại

Người đi xa mãiSao lại không trở về!?

Hoa sen trắng trưa hèHoa muồng vàng chiều phố
như xưa, trời vẫn gió
như xưa, nắng vẫn hồng...

Chỉ có những ước mong
Hình như là...
Anh ạ!

Ngút ngàn xanh rừng lá
Ào ào cuộn đỏ sông...

Không có nhận xét nào: