HỎI:
Vườn chiều đã tối sập rồi
Cây tả tơi, lá tả tơi tội tình
Trách ai phá nát vườn xanh
Phũ phàng nhổ gốc, bẻ cành toang hoang!
Cải dưa dập nát ngồng vàng
Ớt cay đỏ quả tạt sang dậu người
Ngổn ngang tung tóe mồng tơi
Giàn bầu sập đổ, hoa rơi kín vườn
Loi thoi sót cọng rau non,
Vương vô tình một hạt sương lặng thầm
Gió đêm thổi lệch mép sân
Trăng đêm nhập nhoạng nửa phần bờ ao…
Tan hoang cả bốn góc rào
Sao còn bó gối đếm sao một mình?!
ĐÁP:
Bòn rau đủ nấu nồi canh
Cho no lòng mình... như thế vẫn hơn!
Cớ gì mà nghẹn u buồnMà tươi tỉnh…mếu
Mà duyên dáng… sầu?!
Tại mình, có tại ai đâu
Đớn đau quằn quại cúi đầu lặng thinh?!
Quay lưng vò nát lòng mình
Gượng tô môi đỏ _ mắt xanh diễn trò!
Giơ tay quờ chạm cội đa
Thương ram ráp lá bay xa tội tình.
Cái gông duyên nợ vô hình
Bao giờ buột khỏi vai mình...?
May ra…!
Cho no lòng mình... như thế vẫn hơn!
Cớ gì mà nghẹn u buồnMà tươi tỉnh…mếu
Mà duyên dáng… sầu?!
Tại mình, có tại ai đâu
Đớn đau quằn quại cúi đầu lặng thinh?!
Quay lưng vò nát lòng mình
Gượng tô môi đỏ _ mắt xanh diễn trò!
Giơ tay quờ chạm cội đa
Thương ram ráp lá bay xa tội tình.
Cái gông duyên nợ vô hình
Bao giờ buột khỏi vai mình...?
May ra…!
Nghĩ gần rồi lại ngẫm xa
Thương ai như hat mưa sa ngoài đồng.Kiếp đời đâu đục? Đâu trong?Đâu cơn bão cát mêng mông mịt mờ?...
Đêm buông màn xám lập lờ
Giật mình cơn gió vu vơ thất thần!
Xó vườn thui thủi nín câm
Đêm hè oi, xót mưa dầm ngày đông!
Thương ai như hat mưa sa ngoài đồng.Kiếp đời đâu đục? Đâu trong?Đâu cơn bão cát mêng mông mịt mờ?...
Đêm buông màn xám lập lờ
Giật mình cơn gió vu vơ thất thần!
Xó vườn thui thủi nín câm
Đêm hè oi, xót mưa dầm ngày đông!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét