Rét tháng ba em đan áo cho chồng
Tôi không có phần...
Em nhỉ?
Tôi biết thế, và em biết thế
Tôi làm gì có tình Bân.
Nhỉ?
Em!
Vòng tay cách xa chẳng khi nào êm
Nụ hôn vội vàng không bao giờ ấm
Tình như manh áo chật
Em mặc cho người, còn đâu nữa dành tôi?!
Tôi tít tắp cuối trời
Em mịt mù đầu núi
Tháng ngày tàn lụi
Còn trong nhau vu vơ...
vu vơ...
thoáng yêu...
Thoáng yêu không cơm canh chiều
Thoáng yêu không cà phê sáng
Chỉ có trái tim nổi loạn
Thét gào tôi gọi em.
Rét tháng ba dậy men
Cay nồng Xuân muộn
tháng Ba dập dìu ong bướm
Lượn lờ hoa...
Ru rím ngọt ngào.
Hoa
Rét nàng Bân tháng Ba
không dành cho tôi.
Tình nhỉ?!
...
Nương dâu bãi bể
Tôi dắt em về chân mây...
Nhé Em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét