Cái hồi chiến tranh
Khi bom bỏ cháy nhà con chỉ nhớ mỗi hình ngọn lửa
Lúc mẹ ôm con và em nấp ngoài bụi tre
Con nhìn thấy lửa na – pan bừng bừng thiêu dãy phố
Cả dãy phố thành than.
Nhà mình thành than.
Khung cửi thành than.
Thành than tất cả nhừng gì…
Con không nhớ nữa.
Moi đống tro tàn
Mẹ nhặt nhạnh mấy cái nồi chậu chỏng chơ dúm dó.
.. Cả dãy phố tan hoang không gạo tiền
Cả dãy phố điêu linh mấy ngày không nổi lửa
sau khi lửa thù đốt cháy cả dãy dài con phố .
Trẻ con gào ăn
Người lớn thở dài…
Rồi thế nào… thế nào...
Con cũng quên rồi!
*
Mẹ lại lần hồi
cửi canh, trồng hái
Tháng qua, ngày lại
thắt lưng buộc bụng nuôi con.
Đêm đêm
Mẹ loay hoay với từng mặt chữ
sau còng lưng cả ngày đưa thoi mệt lử
Lờ mờ ánh đèn dầu hoả
Cắm cúi dạy con
số má đúng sai....
Thấy anh chị học bài
Con cũng đòi viết tập.
Mẹ cầm bút tay trái
viết chữ O, chữ A
Con cứ méo mồm tô bằng cả hai tay
lơ ngơ
đầu bút chì ngắn cùn toạc manh bìa cũ mủn
con lấy nước bọt lên bôi dán kín
bút chì đâm thủng bìa.
con nhệch mép đến mang tai khóc mãi tận khuya…
Mẹ ôm con
Mùi hồ sợi chua bên áo phải
Nước mắt quệt nhanh mặn vai áo trái
Khăn đội đầu dầy gút vải vương vương
Răng hạt na nhánh đen
Mẹ cười như mếu
Mẹ hứa
"mai mẹ đi chợ Kiểu*
bán vải xong mua cho con bút chì “ cu – lơ “**
Con vòi :“ Vở nữa cơ”
Mẹ gật đầu.
Nước mắt rơi ướt mảnh bìa cũ thủng.
Mấy chục năm trời…
Chúng con đều già rồi...
Mẹ không còn nữa!
Con vẫn nhớ như in ngọn lửa
bom đốt cháy nhà
cái hồi con bé tý
dù chiến tranh đã xa...
Con vẫn nhớ chữ O chữ A
Mẹ viết bằng tay trái!
Hat Cat 2012
--------------------------------------------------------
---*Chợ Kiểu* ở Yên định –Thanh hoá , nới nhà tôi tản cư ngày xưa
** bút chì cu - lơ : bút chì xanh đỏ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét