lật trắng tấm ga gường bệnh
thấy khung sắt lạnh vô tình
lật nghiêng tấm thân gầy guộc
nhăn nheo từng mảng da xanh.
ai đi về miền hoang vắng
bước chân vô định miên hành.
ai đi về nơi thăm thẳm
đôi bờ huỳnh tuyền vắng tanh.
một kiếp chỉ là thoáng chốc
hãy vui cho cạn tàn canh
nào hay đâu sau, đâu trước?
biết mai là rách hay lành?
Hồi kết
Cùng về câm lặng
Cùng về câm lặng
im lìm mò mịt xa xanh.
Hat Cat 05/03/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét