Biết làm sao được người ơi.
Ừ thì thôi, cũng đành thôi.
Thế là...
Người về rặt những người ta.
Đừơng xưa rớt ánh trăng ngà mong manh
Muống bờ mương vẫn đương xanh
Cầu ao nước vẫn long lanh nắng chiều.
Đê cao chao lượn sáo diều
Một đi, thôi cũng đành liều mà đi!
Biết rằng liệu có ngày về?
Chia tay mình nhé...chiều quê muộn rồi.
HatCat 2010 - 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét