Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017

BỖNG THẤY BUỒN DÂNG...



Bỗng thấy buồn dâng ngang bến sông
Đò ai mất lái lội ngược dòng
Cánh buồm tơi tả bay phơ phất
Chỉ bọt nước dềnh sóng méo cong...

Bỗng thấy buồn dâng cay mắt ai
Mơ màng năm tháng dặm đường dài
Ngỡ ba sinh ấy, trăm năm ấy
Duyên nợ sắt cầm chẳng nhạt phai

Bỗng thấy buồn dâng hoá bão giông
Táp cây, rạp cỏ, nát lúa đồng
Lũ cơn ào ạt ngàn vó ngựa
Xéo nát thôn làng tựa rêu rong

Bỗng thấy buồn tung muối xát lòng
Đời như gió thoảng chốn thinh không.

Ta về khép cửa muôn năm lại
Ngồi nhuộm đỏ hoa Nhạn lại hồng.

Hat Cat 26/06/2017

Không có nhận xét nào: