Em đi
EM ĐI
Em điNắng màu mật Biển mặn mòiBát ngát sóng xanh ngút ngát trùng khơiVời vợi làn mây biếc.
Em đidu dương điệu nhạcthì thầm tiếng suối khẽ ru
tiếng ve ran kẽ lá ban trưa
hoa phượng đậu hờ áo mỏngtrảng cát dài nóng bỏng
bàn chân chai sạn buị đường.
Em đi hừng đông mải mê tinh cầu huyễn hoặcmưa ? nắng?!bình yên?!
Nhà cũ phố xưa dìu dịu ánh đèn. Em đi
Ngày đơn sơ,
tháng đơn sơ
cuộc đời đơn sơMột miếng dù xanh là món quà nên thơMột bức thư nguệch ngoạc trên mảnh giấy lấm đất xé te tuaLà kỷ vật thiêng liêng
là tình yêu vô giá!
Em đi
Triền miên vất vả
Vất vả triền miênAo sờn vai gói trọn tương lai
dệt niềm tin
chứâ chan hy vọng.
Em đi
ảo mộng.Chập chờn ma trơiVây chặt em và đặc bốn phương trời.Nềm vui cắt ngang
ứ nghẹn!
Người lính EmThản nhiên đi về ánh sáng
qua đêm tối dặc dài!
Người lính Em
Đi Đi
Mãi đi
Về Chói lọi
Mặt trời!
Em điNắng màu mật Biển mặn mòiBát ngát sóng xanh ngút ngát trùng khơiVời vợi làn mây biếc.
Em đidu dương điệu nhạcthì thầm tiếng suối khẽ ru
tiếng ve ran kẽ lá ban trưa
hoa phượng đậu hờ áo mỏngtrảng cát dài nóng bỏng
bàn chân chai sạn buị đường.
Em đi hừng đông mải mê tinh cầu huyễn hoặcmưa ? nắng?!bình yên?!
Nhà cũ phố xưa dìu dịu ánh đèn. Em đi
Ngày đơn sơ,
tháng đơn sơ
cuộc đời đơn sơMột miếng dù xanh là món quà nên thơMột bức thư nguệch ngoạc trên mảnh giấy lấm đất xé te tuaLà kỷ vật thiêng liêng
là tình yêu vô giá!
Em đi
Triền miên vất vả
Vất vả triền miênAo sờn vai gói trọn tương lai
dệt niềm tin
chứâ chan hy vọng.
Em đi
ảo mộng.Chập chờn ma trơiVây chặt em và đặc bốn phương trời.Nềm vui cắt ngang
ứ nghẹn!
Người lính EmThản nhiên đi về ánh sáng
qua đêm tối dặc dài!
Người lính Em
Đi Đi
Mãi đi
Về Chói lọi
Mặt trời!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét