Tư duy ngược
TƯ DUY NGƯỢC
Khi bão tan
Trời rã như cám vụn
Gió vẫn đuổi mưa rào rào sân thượng
Loanh quanh nước quẩn bốn bề
Khi bão về
Cuồng phong điên dại
Đóng cửa lại
Bên ngoài gió giật tứ tungGiận dữ
Đùng đùng
Giằng xé.
Khi bão ở xa
Oi nồng nghẹt thở
Không khí chặt như nêm
Kiểu xếp cá!
Và khi đẹp trời...
Khi đẹp trời!?
Trời trông sao nhỉ?
Ồ ồ...ồ...
Tôi không thể nhớ
Tôi chả dám mong?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét