THƠ CHƠI
Thơ chơi
( Em Bạch Dương hỏi tôi: Chị làm gì mà ẺN nhìu thía?!)
Bạn hỏi: Thơ tôi viết làm gì?
Tôi thưa: Viết để chơi thôi ạ!
Đã qua rồi mấy mươi năm vất vả
Đến bây giờ mới rỗi rãi để chơi!
Bạn hỏi: Thơ tôi viết cho ai?
Tôi thưa: Viết để chơi thôi ạ!
Hết còng lưng vác một thời khốn khó
Nên bây giờ mới thả sức mà chơi!
Bạn hỏi tôi: còn viết ngắn dài?
Thưa: Tôi quẳng xa gánh lo hoạch định!
Trả sạch bách nợ đời trĩu nặng
Nên bây giờ tôi thanh thản rong chơi!
Bạn hỏi tôi muốn trở thành ai?
Thưa: thành CHÍNH MÌNH thôi ạ!
Danh - lợi – tình với tôi giờ xa lạ
Tôi một mình ngao du chốn KHÔNG TÔI!
( Em Bạch Dương hỏi tôi: Chị làm gì mà ẺN nhìu thía?!)
Bạn hỏi: Thơ tôi viết làm gì?
Tôi thưa: Viết để chơi thôi ạ!
Đã qua rồi mấy mươi năm vất vả
Đến bây giờ mới rỗi rãi để chơi!
Bạn hỏi: Thơ tôi viết cho ai?
Tôi thưa: Viết để chơi thôi ạ!
Hết còng lưng vác một thời khốn khó
Nên bây giờ mới thả sức mà chơi!
Bạn hỏi tôi: còn viết ngắn dài?
Thưa: Tôi quẳng xa gánh lo hoạch định!
Trả sạch bách nợ đời trĩu nặng
Nên bây giờ tôi thanh thản rong chơi!
Bạn hỏi tôi muốn trở thành ai?
Thưa: thành CHÍNH MÌNH thôi ạ!
Danh - lợi – tình với tôi giờ xa lạ
Tôi một mình ngao du chốn KHÔNG TÔI!
Cuộc đời tôi là một cuộc chơi
Số phận ú tim dắt tôi qua ngày tháng
Đánh đố, trớ trêu, được thua canh bạc
Cho đến ngày tôi lẫn với càn khôn!
Số phận ú tim dắt tôi qua ngày tháng
Đánh đố, trớ trêu, được thua canh bạc
Cho đến ngày tôi lẫn với càn khôn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét