GỬI MÌNH
Làm sao níu được bây giờ?!
Giận hờn mình ạ.
Xin chờ kiếp sau!
Rối bời tơ kén tằm dâu
Dứt ra không đặng lại đau lòng tằm.
Một ngày cũng thể trăm năm
Phải đâu bèo bọt gió trăng vật vờ?!
Sương giăng óng ánh màu mơ
Hoa Quỳnh e ấp hương thu dịu dàng.
Dù mai nát đá, phai vàng
Chỉ xin son sắt buộc ngang câu thề!
Mình về mờ mịt sơn khê
Rừng bao nhiêu lá rụng về cội xưa?
Bao sợi nắng,
Bấy hạt mưa.
Tròn vành
Giữ lấy sau xưa.
Ơi mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét