HÃY QUÊN
HÃY QUÊN!
Đốt hết dở dang những cuộc tình Đêm tàn..
Trời rạng ánh bình mình.
Là thôi vương vấn, thôi sầu muộn
Thôi khỏi tiếc thương giấc mộng lành!
Đã tan biến hết những vẩn vơ
Đời vàng lá úa, sắc phai mờ.
Hỏi ai dám bỏ êm ấm ấy
Đổi chút tình xưa thuở ngây thơ?!
Có trách…
Thì rồi cũng sẽ quên.
Quên như quên nắng lấp mé hiên
Quên như quên gió chiều se lạnh
Quên cả những gì đã rỉ hoen...
Thôi nhé!
Hãy quên những phút giây
Quên cả giận hờn, cả mê say...
Tay không vẫy lại ô cửa rỗng
Chân vội rời xa những dấu giầy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét