Biền biệt trôi tháng ngày dài lắm
Mịt mù xa muôn dặm núi sông
Bao năm lòng tự hỏi lòng
Người ơi! Xưa cũ còn không?
Ơi người!
Anh hoang lạnh quê người tít tắp
Em oi nồng phố chật nắng trưa
Có còn ký ức trẻ thơ?
Ai còn lưu thoáng vu vơ chiều hè?
Ánh mất ấy như mê như mẩn
Má đào đây như phấn như hoa
Bao lần tháng tám ngày ba
Có còn xanh nụ, đỏ hoa?
hay là...?
...
Mịt mù xa muôn dặm núi sông
Bao năm lòng tự hỏi lòng
Người ơi! Xưa cũ còn không?
Ơi người!
Anh hoang lạnh quê người tít tắp
Em oi nồng phố chật nắng trưa
Có còn ký ức trẻ thơ?
Ai còn lưu thoáng vu vơ chiều hè?
Ánh mất ấy như mê như mẩn
Má đào đây như phấn như hoa
Bao lần tháng tám ngày ba
Có còn xanh nụ, đỏ hoa?
hay là...?
...
Anh trách em chim sa cõi mộng
Em giận anh cá lặn vu vơ
Mỏi mòn giây đợi, phút chờ
Rồi ra hờ hững, thờ ơ, ừ ào...
Em giận anh cá lặn vu vơ
Mỏi mòn giây đợi, phút chờ
Rồi ra hờ hững, thờ ơ, ừ ào...
Anh cười em vớt sao đáy nước
Em trêu anh gió buộc làn mây
Dùng dằng giận lá, hờn cây
Khi không... mới thấy đắng cay trong lòng.
Em trêu anh gió buộc làn mây
Dùng dằng giận lá, hờn cây
Khi không... mới thấy đắng cay trong lòng.
Đêm đen ào bão giông nước lũ
Ngày nóng hun nắng lửa dặc dài
Trách ai?…
Ai biết trách ai?!
Thuyền sang sông, bến dám nài đừng sang?!
Ngày nóng hun nắng lửa dặc dài
Trách ai?…
Ai biết trách ai?!
Thuyền sang sông, bến dám nài đừng sang?!
***
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét