Lá lúa cứa chân gầy Sương hạt vương máu ứaMẹ gánh sáu tháng nắng lửaMẹ đội bảy tháng mưa giông Mẹ cõng trên lưng mười hai tháng tảo tần vất vả.
Hạt thóc vàng ram ráp bàn tay mẹ gầy khô nứt nẻBát cơm thơmđầm đìa mồ hôi mẹ ngày ngày.
Trĩu nặng vai gầy nỗi nhớ cha dấu ngắn dài giọt lệChín năm dâu bểLặng lẽMẹ -Một mình.
***
Mẹ xa ...
Gió rì rào ru cánh đồng xanh
Tháng tám quê mình lúa đang thì con gái.
Mùa thu phố mình chiều lá vàng nắng dãi
Mẹ xa xôi -
Mẹ gần gụi
Đâu đây?!
Vơi tháng, vơi ngày
Không vơi niềm thương, nỗi nhớ
Vẫn dịu hiền đôi mắt mẹ
Ngóng con.
Bồn chồn
Nỗi đau
Trời cao không chứa hết
Nỗi nhớ
Biển khơi dù cạn kiệt
Mãi còn!
Mãi mãi còn!
Ơi! Mẹ của con!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét