Kính tặng nhà thơ Nguyễn Khôi
( " Ta xa Hà Nội ")
Ở lại Đô Thành
với yên bình trong veo phố
với hiếm hoi dài rộng ngõ
Tôi nghe Hà Nội giãn cốt xương...
Sau khấp khểnh oằn mình khét cháy bụi đường
Hà Nội trút bụi mờ nhẹ nhõm
Vẻ xưa xa duyên dáng
về tươi tắn thanh tân
Lá mịn màng đu nắng dịu dàng xuân
cây xoè mơn man ve vuốt gió
Mảng xanh mây ôm hình hài phố
Ngụp lặn tung bọt nước mướt mát hồ.
Đèn thảnh thơi rắc sáng giọt khuya
Giọt khuya sánh mật
Sao tinh nghịch chéo xiên
đu trời thả long lanh phủ đất
Mặt đất mấy ngày nay phong quang
Mặt đất mấy ngày nay bớt chật
Không hăng xì khói tắc đường
Không phơi phố trưa cháy mặt
Không xấu xí khẩu trang hùm hụp mắt
Không kính đen che ánh long lanh.
Em gái xinh...lại tha thướt dáng xinh
Bà già chợ lại nhẩn nha phố chợ...
...
Có những giấc mơ
Giấc mơ Đô Thành rất bé -
Một vài ngày cho thư giãn nhỏ nhoi
Hà Nội tôi
buồn vui nỗi người
muốn thảnh thơi sau bộn bề chen chúc.
Hà Nội mơ
Một giấc mơ rất thật
tĩnh lặng trời xanh
ngan ngát đất lành
xao xác gió lùa cỏ hoa ngõ vắng
mềm mịn bầu trời
Bồ câu mây trắng.
Hà Nội
Yên bình.
Hà Nội
Tinh khôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét