Ván đời, lỡ cuộc nước mây
Đành neo giông bão giữa tay mà cười.
Trăm năm là ngắn hay dài
Trần gian một cõi đúng sai mấy thì.?
Thôi, còn nhung nhớ làm gì
Kia đáy vực, nọ sơn khê... nặng lòng
Tểnh tênh bị gậy tang bồng
Gom ngàn sông táp sóng lừng ta bơi.
Thoáng rồi... cũng một thoáng thôi
Mặc hoang vu gió cuối trời vù bay.
Đấy đời bóc xóc chân mây
Vực sâu trở dạ vặn dây xoắn rừng.
Cho thôi nhung nhớ là mừng
Gói càn - khôn xếp dửng dưng xó nhà.
Xắn tay vơ váo chiều tà
Rải hoang hoải nắng muối hoa tàn mùa.
Hat Cat 06/07/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét