CHUNG CÂU SÁT THÁT
Lại nhớ về năm tháng chiến tranh
Chúng đến.
Tay kiếm thọc sườn, tay dao cứa cổ
Súng ống đen sì quân cướp hung tàn khạc nôn đạn lửa
Nước Hồng Hà ngược nguổn đỏ Trường Giang!
Dân hai nước cùng hiền lương, cùng mắt xếch da vàng
Con trẻ thơm nụ cười, người già an lành bên bếp lửa
Ngực em gái đào non, tay em trai săn nở
Sau mệt nhoài cấy cầy
Chỉ vui hát giao duyên, chỉ vui múa giao duyên…
Kẻ thống trị bỗng gieo hận thù biến dân thành cướp biển cuồng điên
Xóm giềng thành diều hâu, cú cáo
Leo lẻo đổi trắng đen, nhập nhoạng đúng sai nhộn nhạo
Luật biển thò lò sáu mặt vần xoay
Công lý nắng mưa băng mỏng, tuyết dầy
Ngang nhiên chà đạp dân nhược tiểu!
Tạo lại "Vụ nạn kiều"… ai nghe, ai hiểu?!
Chỉ đau xé lòng hai dân tộc thân thương
Ai xui ai nhắm mắt xuống đường?!
Ai chặn ai nói lên lẽ phải?!
Thù ở trong ra
Giặc bên ngoài lại...
Kẻ nào đang tay vung bạc tiền tàn phá nước non này?
Kẻ nào san núi, kẻ nào phạt cây?
Kẻ nào phá rừng, kẻ nào chặn biển?
Kẻ nào biến môi sinh ngập tràn rác rến?
Dân lành mù mờ cạn kiệt niêm tin?!
Thành thị, nông thôn... Cả Địa cầu ngược xuôi náo loạn chỉ vì tiền
Đồng tiền tối thượng!
Tiền ngự trị lương tâm, tiền đổi sau biến trước
Đạo đức cùn mòn meo mốc rỉ hoen...
Bạc tiền xé toạc nhân tâm
xé tọac nghĩa tình
Bạc tiền vò nhầu công lý
Nỗi khổ dâng trào bể
Niềm đau cuồn cuộn sông!...
......
Dân Việt ơi!
Có hay không?!
Thù ngoài đêm ngày nhòm ngó
Thù trong rình mò lấp ló
chờ thời!
Hãy vì cháu con
Hãy vì giống nòi
Hãy thật lòng gột rửa!
Hãy giữ lấy bốn ngàn năm lich sử!
Trên dưới một lòng
Soi gương trong
Kết Diên Hồng
Chung câu Sát Thát!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét