THÔI ĐỪNG KHÓC NỮA MƯA ƠI,
thôi đừng khóc nữa, mưa ơi!
truóc sau cũng cuộc luân hồi hư vô
dù xanh búp, dù đỏ hoa
một mai trên dưới mãi là mông lung.
bước dài.. dài suối dài sông
với cao... cao vút cầu vồng lửng lơ
bao giờ cũng chỉ bây giờ
đã bơ vơ lại bơ vơ tận cùng
xót xa muối xát cháy lòng
rối bời tơ tóc mấy vòng chéo xiên
cõi nào là gọi cõi tiên?
chốn nào là chốn đào nguyên hả người?
đâu ruột đất, đâu mắt giời?
ai hay đáy bể lõm lồi nơi đâu?
bão giông loạn kiếp cơ cầu
tuyết băng khuôn lạnh nỗi đau mảnh sành.
Một ta về lại một mình
Thuyền lênh đênh...
Ván lênh đênh...
Buông chèo。
Mây ỉ eo, gió ỉ eo
Khóc thủng đất, hạt mưa gieo nắng trời.
Hat Cat 13/02/2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét