HÀ THÀNH KHUYA
Hà Thành khuya trĩu ưu phiền
Mông lung bờ bến, ảo huyền mù sa.
Bồn chồn chìm bảy, nổi ba
Cây khô liệu có kết hoa đuốc hồng?
... Nao nao những ngóng cùng trông
Ngược nghiêng rẻo đá, xéo vòng bước đi
Chất chồng dọc nọ, ngang kia
Riêng tây ai gỡ bộn bề riêng tây?!
Đời còn ngắn ngủn lóng tay
Bao nhiêu mỏng, bấy nhiêu dầy ê vai.
Tàn canh
là dứt đêm dài
Lưng giời lấp loá Sao mai ánh vàng.
Hat Cat
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét