Thứ Ba, 18 tháng 7, 2017

27/7 : GIỌT NƯỚC MẮT

Nước mắt nhăn nheo méo mó
Chảy từ mắt mẹ miệt vườn
Nước mắt lấm lem bùn ruộng
Nhểu trên
 bàn tay c
áu đen.


Giọt giọt trong veo mắt chị 
 Chảy nơi gác tía, lầu son
Ướt đẫm góc khăn đài các

Ướp thơm cả nỗi đau thương.

Nước mắt nông phu vón cục 
Cha anh phơi nắng ruộng cày
Từng hạt quánh khô chát mặn
Bám trên khuôn mặt xạ
m gầy.

Nước mắt lặng thầm chính khách
Len len sau gọng kính vàng
Héo hon con tim quằn quại
Tái tê
 thương cháu xót con!
...

Nước mắt chung nguồn chung cội
Đầm đìa ngập
 dải đất cong
Khóc thương dềnh bao ngọn suối
Cuồn cuộn
 Hồng Hà, Cửu Long.

Nước mắt da vàng, khố vải
Cùng đều con Lạc, cháu Hồng
Bởi ai mưu sâu chước hại
Cam lòng sẻ
 núi, cắt sông?

Rạch chia hai bên chiến tuyến
Dẫu cùng
 mẹ đẻ, cha sinh 

Cùng tắm dòng xanh nước biếc
Bỗng thành bên nớ, bên mình?!


Nước mắt của ai cũng mặn
Tình yêu nào cũng thiết tha..
Nước mắt chảy từ đáy mắt
Chắt từ máu thịt đời ta!

10 nhận xét:

thanhthuoczvolen nói...

Xin lão một cái TEM VÀNG
Lâu lắm mới được vinh quang thế này...hihi

Bâng Khuâng nói...


MÌNH XIN TEM BẠC THÔI! CHÚC TỐI VUI NHÉ!

Unknown nói...

Chào em
Anh đã thấy giọt nước mắt của em khi viết nên những dòng này !!!
Thân mến

Unknown nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Unknown nói...

https://www.facebook.com/pages/H%C6%B0%C6%A1ng-Sen-M%C3%A0u-Nhi%E1%BB%87m/134040666788194

Cat vao trang nay de nhe long Cat nhe !

HƯƠNG DƯƠNG nói...

Qua thăm chị lại được đọc bài thơ buồn quá
Đừng buồn chị nhé, em chúc chị an lành!

ngô hà băng nói...

HB qua thăm Hat Cat.
Ngồi đọc hết thơ và chia sẻ một lan man vô định hướng cùng.
Tối ngon giấc HC nha!

Thanh Bình CZ nói...

Năm ngoái em cũng có viết" niệm khúc cho người cha" và em cũng có nói dù ở bên nào chăng nữa cũng là những con người, có ba mẹ, có anh em, có trái tim và dòng máu.Chiến tranh đã đi qua, chỉ có nỗi đau là còn ở lại cả hai phía...

thanhthuoczvolen nói...

Nước mắt của ai cũng mặn
Tình yêu nào cũng thiết tha.. (Hạt Cát)
Nhưng giọt nước mắt vỡ òa
Khi con tìm về với mẹ
Tưởng anh đã là Liệt sỹ
Nay anh áo mũ quay về...
Và giọt nước mắt chát khê
Lại lăn trên gò má mẹ
Sự đời sao oan nghiệt thế
Vợ anh đã bước nữa rồi
Con anh mấy đứa cút côi
Một tay bà nội tần tảo
Nước mắt chẳng còn ướt áo
Mắt mẹ khóc lắm mù rồi
Ôi sao oan trái cuộc đời
Một mình mẹ chịu để người khác vui!

NHAMY nói...

tang thương dâu bể cuộc đời
là giọt nước mắt không lời khóc nhau...