Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2018

Miền MIÊN THẢO



Tôi cứ tự hỏi: Không biết cỏ có ngủ không… mà hình như có.
Miền MIÊN THẢO ( miền CỎ NGỦ ) trong tôi bỗng hiển hiện diệu kỳ… vì nơi đó có điều diệu  kỳ của riêng tôi



Cỏ ngủ rồi…
 Dấu yêu ơi!
 
Gió cũng ngủ rồi, đất cũng ngủ rồi...
Trăng ngả lưng võng giời
Mây nồng giấc điệp
Đắm chìm...
Miên thảo biếc.
Miên thảo êm.

Thiêm thiếp đêm
bóc xóc gầu bờ giếng
chập chờn đom đóm
khép Bèo tây cánh tím vói tiếng gà …

Miên thảo chợt mơ giấc mơ hoa
giấc mơ rung rinh sương tong tong nõn chuối
giấc mơ lạo xạo khô lòng suối
đá cuội cựa mình…
Miên thảo à ơi!

Ngủ đi...
 Dấu yêu xa xôi.
 Ảo huyền miên thảo!     
   




2 nhận xét:

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

http://thuphapvn.com/data/images/hgthnetcayco.jpg

Huỳnh Phú Vang nói...

Cỏ vào thơ chị em thấy nó không còn là cỏ nữa chị ơi!
Nó biết vui biết buồn, biết yêu thương hờn giận,,,
Một bài thơ nữa em yêu thích chị ạ...
Mấy hôm nay em bận sang thăm chị ít đi... chúc chị ngủ ngon ạ