THƯ GỬI ANH
Anh,
Em xóa đớn đau anh khỏi bộ nhớ của mình
Hình như anh muốn thế
Tâm trí em nói thế
Không muốn tình mình chóp đá lạnh chơ vơ.
Anh,
Em đã yêu bằng tình yêu bé thơ
Tuổi mười bảy chưa rời vòng tay mẹ
rút rát bồi hồi ngỡ ngàng e lệ
không toan tính thiệt hơn.
Tình yêu ngào ngạt hương
tình yêu êm đềm suối
trái tim hồng đắm đuối
lặng thầm câm nín bờ môi.
dấu khát khao sau lơ đãng nụ cười
dấu u ẩn sau vàn muôn triết lý .
Năm lại năm dặc dài thế kỷ
Định mệnh dịu dàng đưa mình về nhau...
Em buông lửng lơ vạt nắng quái bợt màu
Em thả mông lung trăng suông đêm rười rượi
Can kiệt nhớ thương, mỏi mòn chờ đợi
Nhưng em chả vớt chiều rài rạc bóng phù du.
Anh đến rồi anh đi...
Em không níu mất còn Định mệnh!
Nghiệp chướng luân hồi nặng gánh
Kiếp đời vay trả đầy vơi.
Thật mà anh,
Em xóa anh đớn đau khỏi bộ nhớ rồi.
Đơn côi em quay về em xưa cũ
Cô lẻ em bước chân lữ thứ
Đu gió lặng thầm miền nhớ xôi xa...
Anh,
Đêm theo ngày trôi qua.
Tháng theo năm trôi qua.
Cuộc đời trôi qua.
Nghĩa tình đọng lại.
Maĩ mãi anh
Mãi mãi em
Nghiệp duyên
tê tái !
HatCat 10/04/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét