Ai đem hai nỗi đơn côi
Dọc chằng, ngang buộc thành đôi tội tình
Méo xiên cả dáng lẫn hình
Cứ đòng đưa, cứ dập dềnh đẩu đâu...
Chỏng chơ rễ vỏ, liền giầu
Vôi tôi vón cục, gié cau xé rời
Loi thoi cành sấu mưa lơi
Lồng cồng hoa giấy loạn giời gió xua.
Cô đơn đến mấy thì vừa?
Cho thu sớm úa vàng dưa cải ngồng
Cho mây chiều xác xơ bông
Cho heo may gió lòng vòng tê tê
Lá đa tơi tả rệ đê
Cỏ gừng úa rũ ủ ê mép bờ.
...
Hanh hanh thu sợi nắng mơ
Loằn ngoằn chữ kết nụ thơ dỗ mình.
....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét