NÓI VỚI CON GÁI
Một giọt máu sẻ ra làm đôi
Hai khúc ruột bằng nhau chằn chặn
Môi thắm đỏ và nước da ngần trắng
Chũn chĩn bé thơ tình yêu mẹ lớn lên.
Mẹ đi cùng chị thì mẹ lại nhớ em .
Khi mẹ ở cùng em lại cồn cào nỗi chị.
Sợi chỉ hồng ông tơ khéo thế
Se bặn bằng bốn cháu tươi xinh.
Hà nội không quá cam go cơm áo mẹ con mình
Dù cuộc sống vẫn oằn gánh nặng
Bốn mùa Tây hồ lộng trời gió nắng
Con cháu an lành...
Mẹ yên giấc khuya đêm.
Người mẹ nào mà chả yêu con.
Con gái nào cũng kính yêu cha mẹ.
Đừng so đo ngắn dài sông bể.
Tình thương nào cũng nồng thắm tim ta
Con gái lớn khôn... Thì Mẹ đã già.
Bố đi xa ... Biết làm sao?! định mệnh.
Phú Yên biển chiều nay có lặng?
Nước biển mặn mòi như tình chị em con
Mẹ nhìn tầu điện quê người nhớ cả 40 năm.
Nhớ ngày con về ngoại thành heo hút.
Ngày cùn dần... Tháng năm mai một
Hãy giữ muôn đời BẰNG AN. Nhé con!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét