VU LAN KHÓC THUÝ KIỀU
Hồng nhan ấy mấy ai sánh kịp
Nợ nhân gian đâu biết đầy vơi
Kiếp đời cay đắng kiếp đời
Cuộc tình vụn nát xơ tơi cuộc tình.
Lụa đào lanh tanh bành gió tấp
Liễu non tơ giông dập mưa vùi
Giời sao khéo cợt phận người
Một mong manh mấy tơi bời can qua?!
Duyên nhi nữ nhành hoa hé nụ
Ơn sinh thành muôn độ cao dày
Cánh chuồn phận mỏng bông may
Hạt mưa sa, kiếp ngâu vầy.
Bởi đâu?!
Sương tê buốt rầu rầu ngọn cỏ
Lũ bung nguồn bờ vỡ ào dâng
Phận dưa chua, kiếp tương bần
Vò sứt mẻ, hũ bụi lầm
rệ ao.
Tình leo lét vệt sao buổi sớm
Oan khiên trào xơ tướp ngày vui
Hết bùn vấy, lại sình bôi
Mùn cây rêu đá chôn vùi xác hoa.
Bẽ bàng duyên cầm ca thi phú
Nhợt nhạt tình cẩm tú mẫu đơn
Dềnh nguồn cơn - cạn nguồn cơn
Mỏi mòn xưa cũ - mỏi mòn mai nay.
Vu Lan tiết heo may se sắt
Vu Lan tình héo hắt mảnh trăng
Vu Lan không sắc vĩnh hằng
Hồn cõi xa trú an lành cõi nay
Một lạy này cho mây cho gió
Một lạy này cho cỏ cho cây
Lạy này cho tuổi thơ ngây
Cho muôn đời cuộc tỉnh say luân hồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét