Còn một mảnh để dành tôi may rèm.
Tôi che sương giá đọng thềm
Che trăng cô lẻ nép hiên ngóng chờ...
Che mặn nồng những cũ xưa
Che hờ hững những nhặt thưa mỏng dầy...
Chút khuya tĩnh lặng, chút ngày thảnh thơi.
Tay tôi níu chặt bóng tôi
Mặc cho gió khóc, mưa cười với ai!
Sấm lùa bão tự tan rồi
Trốn đêm, giông cuốn cả giời cùng bay!
*
Thôi thì còn nửa đêm nay
Gửi người cất đến mai ngày... phòng khi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét