GIỌT BUỒN
Giọt buồn nhẹ rớt bên đời...
Khi gần gặn, lúc xa xôi lạnh lùng.
Một đời muối mặn, cay gừng
Một đời tong tả mom sông, bến đò.
Một đời trĩu nặng toan lo
Một đời lặn lội thân cò dòng trôi!*
Rồi ra... cũng hết một đời
Lẻ loi năm tháng, đơn côi đêm ngày.
Cũng vờ mong gió ngóng mây
Cũng vờ tỉnh tỉnh say say... cầm lòng.
Biết rằng sau trước hư không
Có gì ở cõi mông lung mà cầu?!
Bốn mùa đổi sắc, thay màu
Hết bão rớt, lại mưa mau... lần hồi.
Giọt buồn rơi xuống bên đời...
Nghe vang vọng những khúc nhôi u sầu.
Thiền cung trắng xóa một màu
Sắc - không, không - sắc là câu An lành!
Kiếp người con kiến bò quanh
Vào ra cành cụt... cũng đành.
Biết sao!
********************
*ý thơ Tú Xương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét