NÓI VỚI NƯỚC MẮT
đừng trong veo
đừng mặn chát
nhoè nhoẹt tia nắng nhạt
bước cuối liêu xiêu.
đưng buốt nữa nỗi chiều
đừng xé toang lá phổi
thân còm cõi lần mò bươm rách tối
nín lặng chờ sập đêm.
ướp băng tim
để thôi cồn cào dạ
bởi muôn xưa nặng nợ
nên kiếp nghiệp này cùng kiệt nỗi đơi côi.
lạnh đời
xa mù bóng lẻ
Nước mắt sao mặn thế
xót quặn lòng .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét