CHUYỆN TẦM PHÀO
Một Ai: ngồi đuổi gió ngày
Ngất ngư dở dở ngây ngây... mặc đời.
Che nón rách dấu miệng cười
Vươn dài cổ nghé cậu giời gọi mưa.
Một Tôi: ngồi gói nắng trưa
Chia làm đôi ngọn cỏ lùa ngách hang
Xắn quần đi bắt cua càng
Vơ ào rác rến ném sang láng giềng.
Một Em: hai lúm đồng tiền
Chân mày lá liễu, lưỡi liềm mi cong
Môi thắm đỏ, má ửng hồng
Tôi và Ai... ngả nghiêng lòng đắm mê.
Một hôm gió lộng bờ đê
Mặc Ai, tôi rủ em về ...nhà tôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét