Thứ Hai, 11 tháng 6, 2018

ĐỒNG ĐỘI - Thơ Trần Minh Dân ( fb Mùa Không Gió)

MỘT BÀI THƠ HAY của Mùa Không Gió

Hôm nay vô tình ngồi cạnh một bàn có nhiều cựu chiến binh. Có lẽ họ vừa đi đâu đó viếng thăm đồng đội. Chuyện của họ dài, tâm tư lắm. Tóm lại một đoạn tạm gọi là thơ, tôi xin kể như vầy:
.
Đồng đội ơi...!
Cho tôi xin địa danh anh nằm ở đó
Cho tôi xin gốc cây, nơi gửi xác
Cho tôi xin bốc nắm đất thương
Vì xác thịt đâu còn
Nơi anh ngã xuống.
.
Đồng đội ơi...
Nơi nào tụ họp
Vạn vong linh chắc vẫn tình thương
Vạn vong hồn ấm nồng tình thương
.
Cho đi máu xương để đất nước thanh bình
Cho đi tuổi đời còn đang phơi phới
Cho đi ước mơ nơi quê hương đất mẹ
Chẳng nghĩ suy, cứ vậy lên đường.
.
Nơi anh nằm
Đạn bom vẫn đâu né tránh
Xới tơi bời khi thịt nát xương tan
Hay tạm chôn thây trong vòng tay đồng đội
Mảnh nilon thay mảnh chiếu nghĩa tình
.
Tất cả ra đi, tất cả ra đi
Hùng tráng và bi thương ai đâu hề hay biết
Có ai hay bây giờ còn vững bước
Rồi lát sau sống, chết...
Biết được đâu?
Mỗi làn đạn, mỗi loạt bom
Biết tiến lui sao cho khỏi chết
Chỉ nhìn về phía trước
Cứ thế băng băng
Cứ thế hào hùng.

Anh nằm đó.
Tôi may hơn một chút
Tập tễnh quê nhà
Tập tễnh quét góc sân
Có người bạn anh thân
Có người tôi dìu bước
Có người mù hai mắt
Có người chẳng còn chân
Có người cứ đêm đêm
Oằn mình gánh chịu
Mảnh bom hay hòn đạn
Vẫn xoáy buốt tâm can
Có kẻ điên điên
Có anh dơ dở
Lại có người dúm dó
Bởi đạn bom xé vỡ mất bên hàm...
.
Đất nước dựng lên bia
Tổ Quốc ghi công
Anh thì mất nắm xương
Tôi đau ngày, đau tháng
.
Sắp qua rồi thế hệ anh, tôi
Sử sách vẫn ghi chung chung
Chiến công năm, ngày, tháng
Sử sách không hề tả
Nỗi đau mất mát của anh tôi
Nỗi đau mất mát của mẹ tôi
Nỗi đau mất mát của em tôi
Và nỗi đau đeo đẳng chúng tôi
Sau thời chiến trận.
Chỉ có anh em ở nơi ngã xuống
Và chỉ chúng ta
Chúng ta mới thấu hết đau thương.

Tổ Quốc có bình yên...?
Thế hệ sau xây dựng
Nhớ... bất cứ nơi nào cũng thấm máu, xương
Một tấc đất
Hàng chục vạn vong linh
Một tấc đất
Có chân, tay hay mảnh đùi...
Mà bạn, tôi gửi lại.
.
Khi mà anh nằm xuống
Và chúng tôi quanh quẩn
Lại ôn lại chuyện xưa
Mặt nhàu hết rồi, tuổi tác, cũng lưa thưa
Quanh quẩn nay anh kể tôi nghe
Mai rồi tôi lại kể
Chỉ chúng ta mới còn nghe nhau kể
Chuyện cũ rích thời chúng ta
Đâu phải chuyện ngôn tình.
.
Tổ Quốc lập tấm bia
Nay chúng tôi nhìn
Mắt rưng rưng như nhìn đồng đội
Mai rồi tôi cũng thế
Giống như các anh
Ta lại quây quần.
.
Thế rồi sau qua hết chuyện chúng ta
Sử sách lưu toàn chiến công
Năm, ngày, tháng.
...

Không có nhận xét nào: