KHÚC BÌNH YÊN - Thơ SONG THẤT LỤC BÁT
Cõi bình yên chả mong cũng đến
Chốn ta bà chả hẹn cũng buông
Này cơn gió, nọ hạt sương
Ngồi lặng ngắm mây bay lững thững
Đứng nghiêng trông vạt nắng hoe hoe
Gió vê làn khói tròn xoe
Mưa đông hạt hạt theo về hư không.
Cát bụi cuốn lòng vòng lối cũ
Vạt trăng lu héo rũ mé thềm.
Một đi... không gặp mà nên
Nẻo về cánh cửa sập then bít bùng!
Gió ngược thốc nửa rừng buốt giá
Mưa xiên rơi ghềnh đá cóng tê
Suối lòng dốc thác, hẹp khe
Bơ phờ đêm lặng giọt khuya xạm mầu.
Dòng quanh co khúc sâu khúc cạn
Vực chênh vênh chỗ bạt chỗ vồng
Lạc bầy chim cánh xơ lông
Lạc dòng thuyền khuấy đục trong vẹt bờ.
Bông lau dãi phơ phơ màu bạc
Thảm lá dày xào xạc loạn bay.
Vô tình thiêu tháng, đốt ngày
Xòe tay sót lại chút này : bình yên!
Hat Cat 2015 - 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét