Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

VÀI CẢM NHẬN từ fb Dung Tan n

BẠN Dung Tan. Và bài thơ CHUYỆN QUÊ của Hat Cat Diệu Sinh

Thơ của chị Cát bao giờ cũng chinh phục người đọc bởi nó gần gũi thân thiết như chính con người của chị.
   Nếu là thế loại trào phúng thì cách dùng các động từ"mạnh"có vẻ hoang phí toát lên thái độ dứt khoát không khoan nhượng với thói hư tật xấu,
   Nếu là thơ trữ tình mềm mại thiết tha, có gì đó rất gần gũi nuối tiếc quá khứ,
   Nếu nói về làng quê thì dung dị yên bình như ca dao dân ca đã theo ta bao năm tháng!
 
  Bài thơ CHUYỆN QUÊ này của chị đã đưa ta đến một làng quê hầu như còn"nguyên bản"xét cả 2 mặt vật thể và phi vật thể. Đó là một ngôi làng mà"dòng sông quê" chưa đắp kè,  không có máy bơm tưới tiêu... khiến ta thấy nó rất xa xưa không còn tồn tại tai trong thời nay,đô thị hóa đã cuốn trôi tất cả. Có lẽ vì thế, tác giả dẽ dàng trở về với kỷ niệm thời tuổi thơ.
   Chị Cát đã miêu tả đầy đủ cuộc sống thôn quê lúc nông nhàn, người ta dẹp bỏ moi công việc để dạo chơi thăm thú cho trọn tình làng nghĩa xóm và đi lễ chùa, một hoạt động không thể thiếu trong đời sống tâm linh của người dân Việt.
 
   Và cũng như mọi tác phẩm nghệ thuật khác, hình ảnh người phụ nữ lại nổi bật lên trên các hình ảnh khác.
   Tôi nghĩ đây là hình ảnh chủ đạo, các thứ khác như sông nước cá tôm...chỉ gam màu bổ trợ cho bức tranh thôn quê chị định mô tả mà thôi!

Hình ảnh cô thôn chăm chỉ lam làm ở đầu bài thơ, ngong ngóng chờ ai đi lễ chùa ở cuối bài khiến cho ai cũng muốn về nơi thôn dã ấy.... tìm vợ!

   Không biết tác giả quên hay cố tình bỏ qua lối sống tình cảm của người việt ta qua ca dao
"Thương nhau cau sáu bổ ba
Ghét nhau cau sáu bổ ra làm mười "

    Chị Cát lại "bổ bốn" thật là khó hiểu...!

    Lại còn cái"chũm cau" ở phần đầu bài thơ nữa mới hình tượng làm sao. từ này hơi thô thô trong đời sống dân gian vùng đồng bằng Bắc bộ nhưng rất đáng yêu, tôi không giải thích cho mất thời gian nhưng có thể hiểu là ở đây người ta ta có tục lấy chồng sớm!

Không biết có đúng không hả chị Cát?
----------------------------------
CHUYỆN QUÊ

Dao ai  tiện lẹm chũm cau?
Tay ai vo nát liền giầu quế thơm?
Vun đầy cối gạo tám xoan
Áo tơi xoe ngược giã cơn gió lùa…

Hóa ra… mùa đã hết mùa
Rơm cây thóc cót… cũng vừa tàn xuân.
Hài đường phơi đỏ gạch sân
Đậu đã nhú mầm, cà sắp đơm bông…

Vắng hoe bè vó mặt sông
Con tôm cái tép lượn vòng mà chơi.

Một tôi ngược, một tôi xuôi
Mây đen kịt phía Nam giời…
Chả mưa!

... Hỏi thăm ai đã về chưa?
Để còn đội gạo lên chùa, chiều nay
Để còn têm miếng trầu cay
Cau non bổ bốn nồng say... mời làng.

Không có nhận xét nào: