Em đi.
một mình em
gió heo may lạnh giá
người chen đông đặc phố
Em đi.
rét căm căm
buốt đôi vai từng trải
lầm lụi nơi xa ngái
mù giăng nhòa bóng em.
Tôi cũng về hoàng hôn
run run chiều tê tái
nỗi lòng ai ngậm ngải
thoáng hương trầm rừng xa .
Tôi đi về cỏ hoa
ngác ngơ chân trời lạ
ngày đổi ngày mong nhớ
đêm thay đêm ngóng chờ.
Em đi...
và tôi đi...
về hai chiều ngược sáng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét