Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

94 --- CHÁN RỒI





Chán rồi… chán lắm lắm rồi
Mây buồn sà sát mặt tôi...
thêm buồn.
Giơ tay chộp chú chuồn chuồn 
Monh manh gánh gíó cõng sương tội tình.

Giáng sinh mình nắm tay mình
Trộn xanh lẫn đỏ hóa thành nhuôm nhuôm
.Ếch đáy giếng, nhái mặt chuôm
Thi nhau gào rộn bốn phương... khào khào.
Một maI
chả biết thế nào 
Vu vơ ngửa cổ ngắm sao lập lòe!




4 nhận xét:

Yến chi nói...

Giáng sinh vui chớ sao chán ,mình vưỡn chưa biết cách dùng blogspots bấm loanh quanh hoài nó chẳng ra vừa rùi nhờ mần hộ nhưng dùng chưa thạo he he
Chúc CÁT một giáng sinh vui vẻ nha

HHP nói...

Chúc HC giáng sinh vui vẻ,cứ "Vu vơ ngửa cổ ngắm sao lập lòe!"

Xuân Hồ nói...

Hu Hu đọc thơ chị em khóc đây nè, thơ buồn chán làm em buồn theo dù ở phố phường đèn giăng sáng trưng, mọi người nô nức sắm sửa áo quần để diện đón mừng Giáng sinh.
" Trời đông thui thủi một mình" em cũng thế thôi, muốn hát bài hát "Một mình" của Lam Phương quá đi thôi.
"... Sáng trưa khuya tối,
nhìn quanh một mình,
đường quen không tới
tìm nhau ngại ngùng
Chỉ vì đời mình
chưa có bình minh"

Nặc danh nói...

Ai đời đi chán giáng sinh?
Để cho người khác cũng rình khóc theo!
Vui đi C ơi