Một người bạn hỏi về gia cảnh, bắt ''Tả chân'', tôi chả hiểu "tả chân tả tay" là thế nào, cứ tình thực mà thưa:
Người bạn bĩu môi:
- Ở Hà thành, nơi gíá đất ở trên trời mà đòi ruộng...Ừ. Nhưng không ruộng ,không trâu. Đúng!
Tôi ngẫm nghĩ, và theo thói quen, sờ cái đầu mình một tý:
- Không nón trên đầu , không dép dưới chân.
- Đúng nốt. Người bạn phán : - "nhà ngươi" chỉ đội mũ và đi giầy, hoặc không gì cả . Được.
Tôi nhìn ra cửa:
- Cũng không gà lợn đầy sân
Người bạn giẫy nẩy:
-Làm quái gì có sân mà đòi có gà lợn? Nhưng thế là thật thà. Tốt.
Được khen tôi đọc liền:
- Ngày ngày rau cháo đôi lần cầm hơi.
Ban tôi há hốc miệng:
- "Hoàn cảnh'' đến thế cơ à.?
Tôi cười :
-Ăn cháo gạo lứt với rau đậu mà. Dưỡng sinh đấy.
Ban tôi giọng kẻ cả :
- Coi như vẫn "tả chân". Cho qua!
Thoát! Tôi vội vàng tiếp ngay:
- Mấy lần nón rách, áo tơi,
Mò ra chợ Bưởi ...
? !
Bạn tôi đỏ mặt, xua tay, cắt ngang:
- Hả ? "Mò ra chợ Bưởi"?!...Đi "chôm" á?
Tôi phì cười, cất giọng cò lả:
...Chẳng ai....ai ... cho...ó... gì... là tình tính tang...là tang...
Bạn tôi phá lên cười, mắng vốn:
- Đồ khỉ! Ha... haa...ha..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét