Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

THƠ THÁNG 4- 2016 --25 BÀI

Tháng 3/2016

1--Vui. CÁI GAI
Cái gai là cái gai hồng
Chỉ xiên một nhát mà phồng cả tay.
Nhọn hoăn hoắt, quắt queo gầy
Mỹ miều hoa
hẳn mê mày
hở gai!...

HatCat 01/03/2016


2-- CHO VĨNH CỬU
Hạ huyền trăng trốn núi
Sương lập loè lân tinh
Lặng khuya cây vẫy gió
Sắt se nỗi nhớ tình...

Vòng tay đêm mềm mịn
Ôm giấc em hồng hoang
Vòm khua mây rung nhịp
Ru giấc em mơ màng.

Là tình em êm dịu
Đưa đò yêu sang ngang
Là lời em ngọt lịm
Xô sóng yêu xoe làn

Em hương hoa mộng mị
Rải  dặc dài miên man
Em dịu dàng thiên sứ
Kết duyên tình quan san.

Thuyền tình yêu vạn dặm
Neo chót cuối yên hàn
Cánh thời gian vĩnh cửu
Ủ tình yêu vẹn toàn.

Hat Cat
02/03/2016

3-- NỖI BUỒN VỎ TRẤU

Xúc nỗi buồn vỏ trấu
Đắp điếm sầu đơn côi
Nhặt tà dương rớt giọt
Nhen đống rấm ủ giời

Sương lạnh se môi lạnh
Em nép mình khuya đêm
Buốt tê bờ vai mảnh
Gió bấc xơ xác thềm.

Trấu ráp hai nửa vỏ 
Ấp hạt tình xa xăm
Giá rét hằn đôi má
Nhợt nhạt màu băng thanh.

Nến buồn rơi lệ giọt
Sương buồn bết tóc mai
Trăng buồn len kẽ lá
Nét buồn vương nỗi ai...

Bỏ lại muôn năm cũ
Em về khêu lửa lòng. 
Bỏ ngàn xa sầu muộn
Thênh thang bước tang bồng...

Xúc nỗi buồn vỏ trấu
Em tãi vàng bến sông
Ngắm cá đàn giỡn sóng
Giữa mướt xanh rêu rong...

Hat Cat
03/03/2016

Vài CẢM NHẬN của Thiên Phạm về bài thơ NỖI BUỒN VỎ TRẤU

Trí tuệ, bản lĩnh và tài thơ thật đáng khâm phục, đáng học hỏi . Nhưng sao vẫn chưa ra khỏi Khối Mâu Thuẫn Lớn ?

   Xưa nay chưa từng có nhà thơ nào có đươc hình ảnh, ví von "Xúc Nỗi buồn như Trấu ? Tiền nhân từng nói tới "khối tình lớn,khối tình con", nó có thể chắp cánh ước mơ cao đẹp và cũng có thể đè bẹp, xóa đi tất cả sự hiện diện của một sinh linh khỏi cuộc đời này !
   Trời ơi, còn ở đây, hàng trăm ngàn thực thể hạt trấu, như một loai côn trùng kinh khủng chen chúc vào mỗi tế bào, mỗi hồng cầu của một con người hình thể nhỏ bé trước trời đất bao la này ! Thế mà mới chỉ đủ "  chứ đâu có đẩy ra hết nổi khỏi tâm trí " nỗi đơn côi" ?
   Đáng ngưỡng mộ hơn nữa là động thái nhà thơ mô tả người con gái khi gần như kiệt sức nhưng bản năng và ý chí con người đã : "Nhặt Tà dương Rớt  Giọt" để " Nhen Đống Rấm Ủ Giời " !!!
   Rồi hinh ảnh "Nến buồn rơi lệ giọt","Sương buồn bết tóc mai", nghe rất lạ lùng, lay động thẳm sâu, tê tái lòng người mà xưa nay chưa một thi nhân nào từng mô tả tài tình đến như vậy !
   Tôi từng lặng ngăm hình mẹ tôi gầy guộc, chầm chậm nhẹ nhàng khêu bấc đèn dầu mà ngọn lửa đang lụi dần cho sáng lên nên tôi nghẹn lòng khi nhà thơ viết : "Bỏ lại muôn xưa cũ","Em về khêu lửalòng". Hai dòng thơ tiếp đó, tuy tác giả như gồng mình tự tin, tự nhủ :"Bỏ ngàn xa sầu muộn","Thênh thang bước tang bồng", thì thưc chất là sự đau xót đến tột cùng;vì chẳng dễ gì "bỏ xa ngàn sầu muộn" nổi. Mà cứ cho là "bỏ" đươc, để rồi  "thênh thang bước tang bồng" thì chỉ là ảnh ảo, mây khói tan mau trong chớp mắt mà thôi!
   Khổ kêt của bài thơ, đọc lướt, nhân vât "em" trong bài thơ có vẻ đã bước ra một vùng trời trong sáng, hy vọng tràn trề với một sức sống hồi sinh trong lành mới :" Xúc nỗi buồn như trấu","Em TÃI vàng bến sông","Ngắm cá đàn giỡn sóng", Giữa mướt xanh rêu rong..." ; nhưng tôi lại có cảm nhận ngược lại:
   Vốn là người lớn lên từ đồng quê, những con sông quê, cả tuổi thơ tôi biêt bao lần chứng kiến đàn gà TÃI đống thóc lép kiếm tim xem còn hạt mẩy nào để sinh tồn không,  nên hình tượng :"Xúc nỗi buồn như trấu.Em tãi vàng bến sông"-Nó thật đơn côi, nhỏ nhoi, bất lực chẳng khác gì cô gái trong 
truyện cổ tích dì ghẻ đổ chung hai loại hạt bắt con riêng của  chông lượm riêng ra từng loại xong sẽ
cho đi dự hội. Cứ cho rằng"Em" có kiên trì,nhẫn nại đến mấy cũng khó có thể TÃI vàng cả bến sông nổi !
   Ngay cả hình ảnh tươi vui nhất trong bài thơ -đoạn kết  :
" Ngắm cá đàn giỡn sóng Giữa mướt xanh rêu rong..." ,"cũng là vui vậy kẻo mà" !
   Bởi trong thực tế tự nhiên, khi đã có "cá đàn" đùa giỡn ắt phải có những loại cá tôm nhỏ hơn quẩn quanh chúng hoặc xủi tăm chi chít từ dưới sâu lên mặt nước. Còn "cá đàn giỡn sóng" của Em lại " Giữa mướt xanh rêu rong" thì là thân phận của đàn cá trong bể cá cảnh chứ có chút gì vui sướng đâu ? !
   Rốt cuộc, như ý nhà thơ đã đề cập :" Trấu ráp HAI NỬA VỎ" - vẫn là lời tự nhủ,như bâng quơ, chẳng nhằm vào ANH nhưng lại quá thâm sâu .
    Như lời ca của nhạc sỹ thiên tài Trịnh Công Sơn : "Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau"; hình tượng
"Trấu ráp hai nửa vỏ" tuy hơi chìm; vì dẫu có ráp (ghép lại) thì hình thù cũng lớn bằng hạt thóc thôi, nhưng lại như sát muối thêm vào lòng người đoc.
   Vì cả bài thơ chỉ là lời tự sự,bày tỏ tình yêu trong sáng, sâu đậm,da diết,mãnh liệt của nàng. Sở dĩ
nàng phải "tự sự" giãi bày là do "trục trặc" từ "nửa vỏ" trấu bên kia.
   Cả bài thơ không hề thấy một chữ nào thể hiện sự trách móc oán than hoặc hằn học, phẫn nộ, lên án. Vậy mà đọc rồi  ai cũng phải bật dậy, khắc khoải không yên!
   Như tôi đã bàn ở trên,tuy chỉ phớt qua nhưng tác giả đã đưa ra quy luật của muôn đời : Trời yêu Đất; Cá yêu Nước; Bướm yêu Hoa... và Như Đũa có Đôi . Cái" nửa vỏ trấu" phía anh phải ngắm lại mình; thực tình, bền lâu hay chỉ là giao hảo cho vui?... Phải chăng Em không xinh, không đức hạnh, giỏi giang, đảm đang?...
   Em cũng chẳng ép buộc anh quay lại !
   Đấy là những cốt lõi về hình ảnh người con gái trong bài thơ mà tài, đức, nhân ái, độ lượng biết nhường nào !
    Và đấy cũng chinh là những cái mới, cái hay, cái lạ, cái quý hiếm khiến con người tốt đẹp hơn lên mà nhà thơ muốn đem tới cho người đọc.
***********
   Cuối cùng,tôi xin nói nhỏ với nhà thơ :
   " Rằng hay thì thật là hay
Xem ra ngậm đắng nuốt cay thế nào " .

   Yêu thơ gắng tỏ đôi câu
Lỡ "bình" có " loạn" ,chớ rầu tôi nha !

Phạm  Thiên 03/03/2016

NỖI BUỒN NHƯ TRẤU

Xúc nỗi buồn như trấu
Đắp điếm sầu đơn côi
Nhặt ta dương rớt giọt
Nhen đống rấm ủ giời

Sương lạnh se môi lạnh
Em nép mình khuya đêm
Buốt tê bờ vai mảnh
Gió bấc xơ xác thềm.

Trấu ráp hai nửa vỏ
Ấp hạt tình xa xăm
Giá rét hằn đôi má
Nhợt nhạt màu băng thanh.

Nến buồn rơi lệ giọt
Sương buồn bết tóc mai
Trăng buồn len kẽ lá
Nét buồn vương nỗi ai...

Bỏ lại muôn năm cũ
Em về khêu lửa lòng
Bỏ ngàn xa sầu muộn
Thung thăng dạo tang bồng...

Xúc nỗi buồn như trấu
Em tãi vàng bến sông
Ngắm cá đàn giỡn sóng
Giữa mướt xanh rêu rong...

Hat Cat
03/03/2016

4-- VÒNG ÔM QUÁ VÃNG ( cho người đi xa)
Lướt qua đời
Anh gửi lại vòng ôm quá vãng
Lãng đãng tình
Đắm mê.

Lướt qua đông rồi lướt qua hè
Anh gửi lại nụ hôn dang dở
Bờ môi nẻ
Rạn tháng ngày vết đau cũ xa.

Lướt qua xuân rồi lướt qua thu
Anh gửi lại ngàn cỏ hoa đồng nội
Hương tình bối rối
Hai ta.

Quá vãng vòng tay thật xa
Quá vãng tình lử lả
Quá vãng mùa 
Lã chã...
rơi...

Hat Cat 04/03/2016

5-- VÁN THUYỀN MẶT SÓNG 
Bốn bề mặn chát nước
Quanh quanh sóng bạc đầu
Một manh thuyền rã nát
-Tôi
Đi đâu về đâu? 

Giông xé buồm tơi tả
Sầm sập bão đuổi nhau
Mịt mù trời lộn biển
-Tôi
Đi đâu về đâu? 

Chớp loé toang hoang đất
 Ùng oàng toé lửa màu
Rách rưới mây tung toé
-Tôi
Đi đâu về đâu? 

Sóng chồm về vô định
Mang mang không cuối đầu
Ván thuyền tung bọt trắng
-  Tôi 
Về đâu? 
Đi đâu?!

06/03/2016 HạtCat

6-- HỒ TÂY ( Đối thơ cùng NT Hoàng Xuân Hoạ)
( Hai Xuân)
MẮT EM - HỒ TÂY
Tặng GS Hoàng Giáp Tôn

Hồ Tây đầy, hồ Tây vơi
Cho xin một phút chiều rơi Tây Hồ
Mắt em lớp lớp sóng xô
Anh người chìm nghỉm đáy hồ mắt em

6/3/2016
    HXH
*******************
HỒ TÂY
( hoạ cùng anh Hai Xuan)

Mặt Hồ xuân dậy hương xuân
Nắc nỏm ai nỗi nhớ gần thương xa
Nông sâu một khúc tình ta
Cuộc muôn năm cũng chỉ là phút giây
Vơi đầy ngấn nước Hồ Tây
Xốn xang lòng sóng, mỏng dầy áo sương...

Hat Cat Dieu Sinh
06/03/2016

SUY NGẪM


1- Chi ly tính toán từng đồng xu bạn sẽ bỏ lỡ tiền tỷ.
2- So đo từng tý một với bạn bè, bạn sẽ mất luôn cả sự kính trọng và tình cảm. 
3- Dùng Tiền để đối đãi xung quanh, mọi kết nối sẽ chấm dứt ngay sau khi thanh toán; dùng Tâm để đối đãi xung quanh, bạn có quan hệ bền chặt với bạn bè.
4- Hãy luôn nhớ
THIÊN NGOẠI HỮU THIÊN.
5- Khiêm nhường giúp ta tỉnh táo và vui vẻ khi giao tiếp, không những giúp ta
học hỏi được nhiều mà còn làm ta
thoải mái.
Hat Cat 07/03/2016

7-- MẸ ƠI
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEihXvExBkbLpUigBWvSm6ThQWbUZ6zKkYfJHvoMzWq8mIFdELrZWI-PRTk9uksv9AGQ9NbLjFBK0O95R1ofqR7mrPehTjX6yIjEbpY3iqO_Wo6csM44hgcT7Xuqn5EincxTcrsgz8lrS75i/s320/cat+001A4.jpg

Trời rắc mưa xuân rây giọt ngọc
Mù giăng mờ khói bốc sợi lam
Lặng thầm con ngắm chiều tàn
Ngày vui... 
Chỉ một tấc gang cùn mằn.

Nỗi vắng mẹ nhói dằm nhức nhối
Niềm con côi bời rối ruột gan
Bồng Lai cõi nhớ mênh mang
Sầu mưa đầm ướt mây làn, đá khe.

Gió đầu làng rung tre lá rụng
Nắng cánh đồng bùn cứng nẻ khô
Dập dờn sóng lúa lô xô
Ngàn muôn ấy thoáng khắc giờ hôm nay.

Hương đồng nội nồng say cánh bướm
Hoa bèo ao tím biếc đàn ong
Man man mặt sóng gợn sông
Bao thương nhớ, bấy mênh mông xa vời...

Mong mẹ an vui nơi cõi Phật.
Ước mẹ về trong giấc mơ Tiên 
Chợt khuya má lạnh quện hoen
Chợt đêm  ấm áp êm đềm Mẹ xưa.

Mẹ lành hiền cà dưa mắm muối
Mẹ bao dung lá vối, nhành xoan...
Mẹ xa... 
trời đất tân toan
Ngày vui...
Con lại riêng con. 
Một mình.

Hat Cat
 08/03/2016

LỜI BÌNH "VÁN THUYỀN MẶT SÓNG" của Phạm Thiên
bài VÁN THUYỀN MẶT SÓNG của Hat Cat Dieu Sinh
***

LỜI THƯA CÙNG ANH PHAM THIÊN & BÈ BẠN

Rất tiếc cho đến hôm nay Hat Cat Dieu Sinh chưa hề được biết anh Thien Pham. Rất cám ơn anh đã ghé nhà đọc và động viên.
Hat Cat không dám nhận hết những lời khen tặng của anh. Với văn thơ, Cat cũng chỉ là NGƯỜI NGOẠI ĐẠO  thôi ạ.
Nhưng sự ghé thăm cùng lời động viên khiến Cat thật hạnh phúc vì trong cõi mang mang vẫn có những bàn tay chia sẻ cảm thông.
Xin cám ơn anh Thiên Phạm đac giành chút thời gian động viên Hat Cat

***************##############
LỜI BÌNH của facebooker PHẠM THIÊN

Từ triệu năm trước ,ngay từ thuở loài người chưa có ký tự trên những vách núi, con người đã thể hiện bằng hình vẽ về con người với thế giới tự nhiên; sự hủy diệt của thiên nhiên với muôn loài trên trái đất, đặc biệt là giữa Sự Sống và Cái Chết .
   Chưa kể những kiệt tác về nhạc, họa, kiến trúc, điêu khắc, sân khấu... mà đến thế kỷ 21 này người ta vẫn cho rằng chỉ  có người ngoài hành tinh mới tạo dựng nổi những kỳ quan, huyền bí, trác việt đó.  Riêng về thành tựu thi ca cũn không ít những tượng đài khổng lồ,ở ngay trong trái tim, tâm hồn mỗi trái tim hàng tỷ con người; linh thiêng ,bền vững,sống mãi hơn bất cứ tôn giáo nào.

   Rất lạ là bài thơ " Ván thuyền mặt sóng" đã cho tôi sự thú vị bao nhiêu thì nó cũng khiến tôi choáng ngợp, bần thần bấy nhiêu .
   Tôi rất may mắn được gặp gỡ môt số nhà thơ nổi tiếng mà thơ họ đã được nhiều thế hệ yêu thơ Việt Nam, bất kể họ tôn  theo chế độ chính trị nào, đều yêu mến. Bên cạnh các tố chất khác như năng khiếu thiên bẩm, di truyền, thông minh, trí nhớ tuyệt vời ra  tôi chỉ lưu tâm đến Vốn Ngôn Từ của họ.
 
 Ví dụ như tôi và khá nhiều người khác, dù được coi là "có học" và cũng tập toẹ được dăm bài gọi là thơ. Nhưng vốn từ của tôi cùng những người cỡ tôi chỉ vỏn vẻn vài ba ngàn từ.
Còn những vị tôi vừa nói, vốn từ của họ trên cả chục ngàn nên họ đương nhiên là những Nhà Thơ ; còn chúng tôi may mắn lắm cũng chỉ là những Người Yêu Thơ - Cũng toại nguyện lắm rồi .
 
 Tôi choáng ngợp vì bài thơ của nữ thi sỹ: Chỉ có Bốn khổ thơ Năm chữ, nếu tính theo kiểu số học, chỉ vỏn vẹn 80 Từ. Thế mà với cách dùng như một vị Thần Ngôn Ngữ, thi sĩ  đã vẽ lên trời xanh một tác phẩm không phải ở tầm mức " hoành tráng " thông thường nữa . Tôi đã liên tưởng huyền sử Thánh Gióng vừa cưỡi ngựa sắt vừa nhổ hàng chục bụi tre đằng ngà giết hàng ngàn giặc ngoại xâm !

  Tôi ngỡ ngàng về mô tả sự cuồng nộ, chết chóc của thiên tai đối với mạng sống con người - một thực thể vô cùng bé tẹo trước nó.
   Nếu như với một người làm thơ khác, gia sử biểu đạt những cuồng nộ đó : Mặn chát nước bốn bề... Sóng bạc  đầu quanh quanh... Bão đuổi nhau sầm sập ". Nhưng ở đây thi sỹ nhấn đậm vào hình ảnh :"Bốn Bề mặn chát nước Quanh Quanh sóng bạc đầu... Vậy thì con người làm sao thoát ra nổi đại thảm họa - là cái chết bị bủa vây, bị bịt kín đó ?

   Viết tới đây tôi lại thắt tim nhớ đến Ngày Giỗ Tận ở quê tôi. Là một vùng đất ven biển nơi cửa sông Hồng, nhiều năm phải chịu trận mười hai mười ba cơn bão. Bão đổ thường cách nhau dăm ba tuân.Nhưng ngày nọ bão vừa  ngớt, sáng hôm sau trời đã hửng nắng, ai ai cũng thở phào; kể cả các bậc " lão nông tri điền". Chẳng ngờ đêm đó bão bất thình lình giáng xuống thêm một trận nữa. Do không phòng bị nên hầu như nhà nào cũng có người chết vì bão nên mới có Ngày Giỗ Tận !
   Vậy mà cảnh tượng nhà thơ mô tả trong bài : " Sầm sập Bão Đuổi nhau ", thử hỏi thảm họa chết chóc mà nó trút xuống đầu con người sẽ khủng khiếp đến cỡ nào ?

   Điều khiến tôi ngỡ ngàng tột đỉnh cảm súc là khi săm soi chữ " Tôi " trong bài thơ của  "Thần điều khiển ngôn từ "  trước những điệp trùng hiểm họa chết người của tự nhiên đó.
 
Tôi nhớ cuối năm 1968 , 6 tháng đi bộ vượt Trường Sơn vào tận miền Đông Nam bộ và câu thơ : Trường Sơn Đông nắng,
Tây mưa ... " .Nhưng bên Đông và bên Tây đó vẫn có khoảng cách là cả dãy Trường Sơn đại hùng vĩ    Tôi cũng nhớ lại lần đầu ngồi trên máy bay hành khách siêu thanh; tôi đã dợn tóc gáy lúc máy bay hạ cánh vì thoáng sợ hãi nó sẽ phóng luôn, nổ tung vào hàng rào và khu phố phía trước. Nhưng điều đó không xảy ra vì máy bay được điều khiển bằng hệ thống máy móc vô cùng tinh vi, tin cậy.
 
 Còn trong bài thơ, chỉ bằng một từ TÔI thần tình, nhà thơ đã hóa giải tất cả !
   Chữ TÔI trong ngữ cảnh như đã nói ở trên mới khiêm nhường, trầm tĩnh, bản lĩnh Con Người biết nhường bao!
   Bốn khổ thơ , bốn câu hỏi không sai một chữ, một dấu chấm, phảy. HỎI để mà hỏi chứ tác giả - Vị sứ giả của nhân loại đã có câu trả lời từ lâu lắm rồi.
   Ngay Việt Nam của chúng ta thôi, cách nay trên hai trăm năm, Đại Thi hào Nguyễn Du của chúng ta và là Danh nhân Văn hóa Thế giới từng viết : " Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều ". Còn thời nay chúng ta đang và sẽ nằm lòng câu : "Sống chung với lũ" đó sao ?
   Rồi thời kỳ từ " trường kỳ kháng chiến " và cả mai sau hẳn
người Việt nào cũng nhập tâm, ưỡn ngực , vì chính nghĩa mà " sẵn sàng chết như cày xong thửa ruộng " đấy thôi !
   Tượng đài Bà mẹ Việt Nam Anh hùng của Tổ Quốc ta lấy nguyên mẫu môt bà me có Chín Liệt sỹ là chồng con cháu Mẹ đã ngã xuống vì Độc lập,Tự do, Thống nhất Đất nước đó thôi !
   Chính tôi và hàng trăm đồng đội đã chứng kiến thời chống quân xâm lược Mỹ; một gia đình có ba anh em trai ở xã Thanh An,huyện Củ Chi; người anh Hai(anh Cả) là Xã đội Trưởng,chiến đấu anh dũng hy sinh, lập tức người em kế lên thay anh đảm đương vị trí xã đội trưởng. Và khi người anh Ba hy sinh , người em Út vẫn không mảy may ngán ngại, run sợ gánh trọng trách dù tính mạng sống chết có thể xảy ra bất cứ giờ khắc nào !
  
Tôi xin được "gỉa sừ" một lần nữa rằng :
   Nếu dùng từ TA thay cho chữ tôi thì mọi điều hay đẹp nêu trên sẽ bị xóa nhòa hết .
   Chữ TA ở đây sẽ là biểu hiện của sự bất lưc, bó tay, đầu hàng trước hiểm họa hủy diệt khủng khiếp của tự nhiên nhưng vẫn gồng lên mang tính bản năng, bề ngoài mà thôi, còn bên trong thì quá rệu rã . Và thực chất chỉ là sự buông xuôi, đành ngồi chờ chết mà thôi !

   Bởi vậy bằng tất cả tấm lòng và lý trí của minh, dù chỉ mới được thưởng thức ba bốn bài thơ qua mang - chứ chưa hề được găp nữ thi sỹ, tôi xin được phép khẳng định :
   Riêng khía cạnh mới lạ, độc đáo hiếm có, chinh phục người yêu thơ như đã nêu ở trên, nữ thi sỹ Hat Cat Diêu Sinh xứng đáng là thủ lĩnh của những nhà thơ nữ hiện thời .
   Tôi biết khẳng định này của tôi có thể " xí " lên theo kiểu " bị mắng ". Nhưng tôi sẵn sàng chấp nhận, nếu tôi sai .

   Xin nữ thi sỹ làm ơn nhắn tin riêng , viết rõ dấu tên ghi ghi trên fb. dùm tôi nhá ! Chị thấy đấy : Chữ l chị viết trong chữ Linh không có dấu mà tôi viết mãi vẫn có dấu, chị a

Thien Phạm 09/03/2016

**********************
VÁN THUYỀN MẶT SÓNG

Bốn bề mặn chát nước
Quanh quanh sóng bạc đầu
Một manh thuyền rã nát
-Tôi
Đi đâu về đâu?

Giông xé buồm tơi tả
Sầm sập bão đuổi nhau
Mịt mù trời lộn biển
-Tôi
Đi đâu về đâu?

Chớp loé toang hoang đất
 Ùng oàng toé lửa màu
Rách rưới mây tung toé
-Tôi
Đi đâu về đâu?

Sóng chồm về vô định
Mang mang không cuối đầu
Ván thuyền tung bọt trắng
- Tôi
Đi đâu về đâu?
,
06/03/2016
HạtCat

8-- TRUYỀn THUYẾT HOA THUỶ TIÊN
Có một chàng trai mê đắm chính mình
chàng mãi ngắm bóng gương rồi chết trong cô độc.
trắng bong sắc ngọc
hương nồng nhân gian.

Có một chàng trai mê đắm  mình chết lúc tuổi  xanh
sắc biếc lưu màu lá
khắc khoải dài đông hạ
Thông minh?.. vô minh?..

Có một chàng trai sáng choang lung linh
Hồn Pha lê ngàn sắc 
Tự yêu mình
Yêu riêng mình
can kiệt
chết đi thành trong vắt Thuỷ tiên.

Thuỷ tiên....

Hat Cat 10/03/2016

9--CUNG BẬC
 Nhặt kiệt cùng loi lẻbông mây
lọc  mệt nhoài bèo bọt
Nắng cứ nắng ... Mưa cư mưa không ngớt
 cứ phì phì ngọncgió hắt hiu.

Cung bậc nào là cung bậc tình yêu? 
Ai đoan định Tình yêu cung bậc?
 - Nồm nam ẩm và khô hanh cơn bấc
Chỉ gió sau lưng chia cung bậc tình yêu...

Mây bối bừa ngổn ngang đồng chiều
Khô xác tay đàn bà gốc rạ
Mây tê tê bời bời ông chín vợ
Thuốc lào say khói huyên thiên...

***
Cung bậc nào của tôi và em?
lặng thinh xa cách
ngó lơ tia mắt 
lạnh tanh xám đá tường thành.

Tôi gom niềm tin ủ tình
cho em yên tấc dạ
Tôi ôm hoa lau tóc gió
tết nùn nắng hơ tay.

Cung bậc đắm say
phim tơ rung nhịp.

Hat Cat 11/03/2016

10-CA FE
Đắng lặng nơi đáy chén
Ngọt đọng ở bờ môi
Chầm chậm rơi quánh đặc
Giọt giọt đằm tình tôi

Chắt li ti hạt mịn
Lọc tinh khôi ban mai
Neo hoàng hôn mềm mịn
Hương thơm em bồi hồi...

HatCat11/03/2016

11--QUÁN XUÂN
Ngả lưng ghế quán mép hè
Nhâm nhi chát vị nước chè sắc hanh
Nắng xuân bừng sắc vàng chanh
Tuổi sinh viên tự xa xanh ùa về...

Tranh nhau vẽ nét hồn quê
Cong lúa bông, ngả búi tre đầu làng
Rộn đêm kẻ giã, người sàng
Tám xoan thơm  trắng, trắng lan tay mình...
Má hồng kết tóc mai xanh
Dòn cười...  mây bỗng bồng bềnh xôn xao
Đốm sao nhí nhảnh vòm cao
chợt rơi khe khẽ lọt vào mắt ai...

Một thời... 
Lại nhớ một thời...
Bao la biển vọng lại lời ru sông 
Này hắt hiu lá mùa đông 
Này rực rỡ cánh phượng hồng vi vu
Heo may se sắt mùa thu
Giục mưa phấn gió xuân đu vơi đầy

Bàn tay lóng ngóng bàn tay
Chợt long lanh mắt tháng ngày yêu thương
È lưng bút sách giảng đường
Mộng mơ nhặt gió kết sương thẹn thùng...
...
Rủ ai bay tới mông lung
Với mang mang ngọn sóng lừng cõi yêu.
Xuân đan rẻ quạt vẽ chiều
Lúng liếng ơi! 
Nét yêu kiều em xưa...

Xuân chiều quán tí tách mưa...

Hat Cat
11/03/2016

12-- MIỀN ẢO
Miền ảo, là miền ảo thật
Thả phanh phang gió, chém mây
Bát tai xiêu hồn lạc phách
Rụng rời tơi lá, úa cây.

Miền ảo, là miền ảo thật
Vén môi câu khóc, lời cười
Vung tay đốt nhà táng giấy
Lập loè đốm lửa ma trơi.

Miền ảo là miền ảo thật
Ảo tên, ảo cảnh, ảo người
Ảo cả nhân tình thế thái.

Buông tay.
Chim nước - cá trời.

Hat Cat
13/03/2016

13--VUI VUI... HÌNH NHƯ TÔI CHÁN CẢ TÔI...
Hình như tôi chán cả tôi
Hình như tôi chán cả đời. Hình như...
 Muốn  đem sầu muộn kho dừ
đem ngâm dấm những vò tơ nỗi lòng
đem ngao ngán để nấu đông
đem trộn nộm mớ bòng bong khóc cười

Hình như tôi chán ngấy tôi
Hình như tôi muốn đem đời tung hê.
Ngày cằn cỗi, tháng ủ ê
Tâm can giằng dịt tái tê cõi lòng
Sượng sùng nắng dở dang hồng
Gió cơn khúc thẳng đoạn cong ngoằn ngoèo
Mưa mùng tơi dấp dính bèo
Vàng thu lá úa bủng beo góc giời...

Xé manh lá chuối lót đời 
Dắt tôi ném quách xuống ngòi.
Rảnh tay

HatCat
13/03/2016 

14--THÔI ĐỪNG
Gửi Tam Tam Vu , Ha Chu

Thôi đừng vun xới nữa em
Cây / sâu ăn tiệt cứng mềm còn đâu!
rễ trôi sạch cả đất màu
vỏ bong, lá úa, búp nhàu nát tươm
ù ù gió, buốt buốt sương
cóng tê hoang lạnh góc vườn, gốc cây

Cuộc người chỗ mỏng chỗ dầy
Bão quăng giông quật đêm ngày... Còn không? 

Vũ môn, cá chép hoá rồng
Tép tôm 
tôi
lội thong dong ao nhà...

Se sua gì thoáng sát - na?! 

Hat Cat
14/03/2016

15--DIỄU MÌNH
Không nhận ra là lỗi chính mình
Rêu vẫn rêu muôn năm xám mốc
Vẫn ao tù lầy bùn nước đục
Và cuộc người vẫn giành giật lợi danh!

Chợt nhận ra là lỗi tại mình
Trát phấn tô son - hình nhân bán ế
Giang san dời. Lòng tham nguyên vẹn thế
Nguyên vẹn dối lừa ngự trị thế gian.

Chợt nhận ra....
Chợt nhận ra…
Mình ngốc hệt con ngan
Lạch bạch xó vườn... Cứ ngỡ nơi Tiên giới.
...
Hat Cat 16/03/2016

16--GIÁ MÀ
Giá mà đời bớt dặc dài
thì mỏng dầy kiếp trần ai ...
cũng rồi...
Ngàn xa mây đỡ chơi vơi
Nẻo gần gió khỏi đơn côi nỗi mình.

Giá mà cây lá bớt xanh
Sẽ thôi đắng đót nghĩa mình, tình ta.
Giá mà...
Ừ nhỉ?!
 Giá mà...

HatCat 2016/03/18h

17-- GỬI DẤU YÊU
Vét voi
chút cuối đời
 Kết giọt tình tinh thể
cho mình, yêu dấu nhé! 
- Người ru hoàng hôn giữa vòng tay..

Giọt tinh khôi gió lay
Đêm len lén về không hẹn 
Ta gan lọc cỗi cằn tằn tiện
Kết trong veo giọt yêu.

Bồng bềnh thuyền chiều
Dòng yêu dịu sóng
Đời hữu hạn, 
lại
mênh mông lắm! 
Tình ta tròn rằm trăng...

Giọt tinh khôi tình không tháng năm
Giọt trong veo tình không sau trước
Dòng êm dịu tình cồn sóng nước
Gửi cho mình
Cho mình nhé,
Dấu yêu ơi! 

HatCat 2016/03/19

18-- HOÀNG HÔN CUỐI NẺO
Hoàng hôn đỉnh non 
chia nan quạt
Đá hát
Nước nguồn  trong veo...

Hoàng hôn yêu
Tình muộn.
Hoa lau bạc
run  gió bùa mê.

Sập lối về
Bóng tối nhoà ước nguyện
Mòn mỏi bến
Lang bang thuyền dòng trôi...

Hoàng hôn xẻ đôi
Mây ngăn ánh mắt
Đâu đất
đâu trời...? 
- Hoàng hôn tôi
tình tôi
 tím lối về cuối nẻo

Hat Cat 20/03/2016

19--KHÔNG VỀ XƯA CŨ
không về xưa cũ nát nhàu
ký ức xa lép kẹp
 đời nhăn nhúm tóp teo bị bẹp
dấu che dắp điếm mịt mờ .

 Ký ức  lưỡi cưa
nhay tháng ngày khốn khó
Manh áo miếng cơm toe loe lố nhố
Ăn gỏi ngày xanh...

Dấu dưới dáy sâu tôi chút mong manh
chút tôi dại khờ, chút tôi mây gió
không kẻ dòm người ngó
Tôi một mình lầm lụi cõi riêng tôi...
...
Không muốn về xưa cũ người ơi! 
sau gẫy gập đời đã thẳng lưng đứng dậy
Kẻ ghen ghét cũng chỉ đời cua cáy
Kẻ dèm pha cũng chỉ hạng dế giun!

Sải dài núi non
Tung cánh cao ngọn tháp
Vòm trời bát ngát
Lưng gióbay

Tôi hôm nay vui với hôm nay.
Quyết không về cũ xưa.
nhé! 

 Nhé! 

Nhân một dấu ấn
Hat Cat 20/03/2016

20--ĐỒ RẰNG
( gặp một cụ nói với mình: Đồ rẳng... Có một người... Nghĩa là HÌNH NHƯ...)

Đồ rằng… xuân bất tái lai
Mà sao nắng lẳng lơ cười cợt hoa
Lưng ong gần, cánh bướm xa
Đồ rằng…  Hội hết đêm qua tàn rồi.

Leng keng vung méo kênh nồi
Đồ rằng… úp lệch thì xôi sao rền?
Nuột nà gió lọn gơ thềm
Trộn hương nếp cẩm quyến đêm dụ người...

Đồ rằng… phận đất duyên trời
Cũng cau mẹt, cũng trầu cơi, vôi nồng...

Chống sào buông nước dòng trong 
Đồ rằng… xuôi ngược mặc lòng... 
Đò ơi! ...

Hat Cat
27/03/2016

21-- PHẾ TÍCH ( gửi Angko)
Huy hoàng xưa cũ ngàn năm ấy
Còn lại xám rêu đá chỏng chơ
Vạn kiếp vô tình đời cũng vậy
Luân hồi xoay tít cuộc hư vô.

Hat Cat Dieu Sinh
26/03/2016

22-- RU HOÀNG HÔN
Ru hoàng hôn đắm lòng đêm
Vòng tay chiều bỗng mịn mềm như bông
Lao xao gió sợi cong cong
Xiên xiên ráng tẽ ánh hồng chân mây
Dấu yêu ơi, lại gần đây
Ru hoàng hôn mãi nồng say nhé, tình! ...

HatCat 28/03/2016

23-- HAT CAT TÂM SỰ
(Kính tặng các Nhà Thơ huyện VỤ BẢN quê tôi)

Vốn là Hat Cát vô danh
Biết thân mình biết phận mình từ lâu.
Thi thơ đua bạn vài câu
Không hoa thắm nụ, không bầu men cay.

Ông cha đã dạy thế này:
- Cuộc đời bèo bọt nước mây nổi chìm
Nương diều mà dõi cánh chim
Nương bờ be dõi lúa chiêm ngậm đòng...
Nương ngòi máng chảy về sông
Vô vi mình...giữa muôn dòng vô vi.
...
Quê nghèo chiêm thối, mùa khê
 Xa xôi phải giữ thói lề nhà nho
Muộn đời về với  than tro
Muộn hồn về với hư vô cửu tuyền
Lợi danh chỉ chước ưu phiền
Giữ tâm trong vắt khởi nguyên linh đài...

Vui trăm năm ấy một đời
Buồn trăm năm ấy cũng trôi mịt mờ
Xóm quê vẫn ánh trăng mơ
Lòng quê thơm thảo lúa ngô ắp đầy.

Tôi về THIÊN BẢN hôm nay
Gió Thiện Tâm kết vầng mây học trò.

Hat Cat 30/03/2016

24-- HÃY YÊU LẦN CUỐI ĐỂ RỒI
Hai bà già Bùi Kim Anh & Hat Cat, cùng một bà sắp già Tâm Tâm hò nhau:

HÃY YÊU LẦN CUỐI, ĐỂ RỒI...

  (Gửi Kim-Anh Bui & Tam Tam Vu)

Hãy yêu lần cuối để rồi...
Mặc cho gió khóc mây  cười đẩu đâu
Xôi xa ai nét mày cau 
Bên tai ai vẳng lại câu tự tình.

Hãy yêu lần cuối, nhé mình! 
Xếp nghiêng vạt nắng đầu đình mà chơi
Phải đâu bướm lả, ong lơi
Phận hồng nhan đã cuối trời mù sa...

Nhặt loi thoi ánh trăng ngà
Hứng sương tàu chuối nuột nà cườm sao
Lòng nao nao, dạ nao nao
Đây bâng khuâng, đấy cồn cào nỗi yêu...

Bông lau tóc xã ráng chiều 
Nào, lần cuối
Hãy yêu!
Yêu
cạn lòng! 

Hat Cat
30/03/2016
------
HÃY YÊU LẦN CUỐI ĐỂ RỒI...

Hãy yêu lần cuối để rồi
Muôn xa một gần gang tấc
Vòng tay trời ôm chặt đất
Gặn gần thôi hết cách xa...

Hãy yêu lần cuối, để rồi
Thu vàng mong manh xác lá 
Tào khang bốn mùa quen lạ
Gừng cay muối mặn quyện đôi

Hãy yêu lần cuối để rồi
Ngả đầu bờ vai vững chãi
Một khắc đời và mãi mãi
Kết trong vắt nước dòng Ngân

30/03/2016 Hat Cat
**************************************************************

Hãy yêu lần cuối để rồi...
nơi gần gặn, chốn xa xôi ấm nồng
 tà dương muộn nắng ửng hồng
hoàng hôn lịm tím nỗi trông niềm chờ.

 Từ rày tình hết bơ vơ
hồn ai thôi khỏi ngẩn ngơ đêm ngày
Yêu
 xui rượu dậy men say
Yêu
 dàn xanh lá biếc cây 
bời bời.

Hãy yêu lần cuối để rồi...
khua bể đáy, khoắng chóp giời toang hoang 
lùa lồng lộng gió non ngàn
rắc đồng quê lúa hạt vàng sây bông.

Hư không rồi hết hư không
cõi luân hồi rộn tiếng cồng gọi chiêng
thoáng sat na hoá giờ thiêng
tình yêu mưa móc đẫm miền nước mây. 

Vòng tay ấm xiết vòng tay
nụ hôn da diết hơn ngày cũ xa.

Bát ngát đời
Bát ngát hoa

Hãy yêu lần cuối
cho ta 
về 
mình! 

Hat Cat 31/03/2016

25-- LỜI CHIẾC LÁ RƠI

Trời buồn như đông chưa qua
Đời buồn như tình chia xa
Lá lìa cành
giọt buồn rơi
mắt cay lệ nhoà.

Gió ru ca
mây che niềm yêu đôi ta
mù xám che tình hoa
 mang mang hương xuân
đốm sao lập loà

Ai - cây khô buông lá khô cho đông qua
Ai - lá khô rời cây khô gió trêu xuân ú oà
rồi chia xa
rồi
hẹn nhau nơi cuối trờirồi
hẹn nhau nơi bao la
ngát hương hoa
mịn màng hoa

Dù trời buồn như đông chưa qua
mà nắng vàng chan hoà.

Lá mông lung rơi
về hư vô

tình ta.

Lá nương gió xôi xa
rất xa
trôi trôi
Tình ta.

 Hat Cat 31/03/2016

Không có nhận xét nào: