Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2017

TỎNG HỢP NHỮNG BÀI THƠ CỦA NĂM 2016 _ THÁNG 1 -2016 ( 26 BÀI )

THÁNG 1- 2016



***
CẢM NGHĨ CỦA ORCHID KHI ĐỌC BÀI THƠ
 “NÕN NÀ ƠI” của Hat Cat Diệu Sinh

        Tình yêu đôi lứa là đề tài phổ biến trong thơ, hầu như nhà thơ nào cũng có làm thơ về chủ đề này. Thơ giúp con người diễn tả mọi cảm xúc trong yêu đương như nhớ thương, đợi chờ hò hẹn, hờn dỗi, hạnh phúc, khổ đau, chia ly… nhưng cảm xúc của những phút thăng hoa trong tình yêu vợ chồng thì rất ít nhà thơ chạm tới, bởi đó là một chủ đề khó. Cái khó ở chỗ người ta thường định kiến về chuyện chăn gối là thô, là tục, là thấp kém, là cần che đậy dấu diếm,… Vậy mà nhà thơ Hạt Cát đã làm thơ về chủ đề ấy, bài NÕN NÀ ƠI vượt qua được định kiến khi nói về cái tình chăn gối vợ chồng, mang đến cho ta những ý thơ đẹp đẽ chân thực và đầy chất thi ca.
       Vào một buổi sáng lang thang Facebook trong khi đợi đến tiết dạy, tôi đọc bài thơ NÕN NÀ ƠI của Hạt Cát và cảm thấy rất thú vị.  Hôm nay ngày hè rảnh rỗi, tôi chia sẻ điều thú vị đó cùng các bạn. Trước hết giới thiệu với các bạn nội dung bài thơ NÕN NÀ ƠI (Xem ở link: https://www.facebook.com/hat.cat.92/posts/626099877525140?comment_id=626596477475480&notif_t=like)
        Ở khổ thơ đầu:  “Nõn nà là nõn nà ơi!
                                   Khuya đêm ai hứng sương lơi búp trà?
                                   Khum tay nhẹ vợt hương hoa
                                   Trái là mật ngọt, phải là nhuỵ thơm.
                                   Khẽ khàng xuân ấp nụ hôn
                                   Nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn.
        Tác giả chẳng nói đến một nhân vật nào, tuy nhiên chỉ qua câu cảm thán, nhẹ nhàng như hơi thở “Nõn nà là nõn nà ơi!”, liền sau đó là câu hỏi dịu dàng: “Khuya đêm ai hứng sương lơi búp trà?” ta thấy có hai người nam nữ đang yêu, rất dịu dàng thì thầm cùng nhau. Trong khung cảnh khuya đêm, sương rơi nhẹ trên búp hoa trà tỏa hương thanh khiết, hai người yêu nhau đến bên nhau thật là tự nhiên, trao cho nhau những nồng nàn, dịu ngọt của tình yêu: “Khẽ khàng xuân ấp nụ hôn - Nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn”. Lối ẩn dụ tu từ trong hai câu này thật đặc sắc, rõ ràng chẳng phải mùa xuân đang “khẽ khàng hôn” và “nồng nàn ôm” một ai, hiểu như thế ta thấy ngay sự vô lí. Ở đây từ “xuân” là chỉ hai người yêu bên nhau, tình yêu đã làm cho họ thành mùa xuân của nhau trong đêm yêu. Cỏ cây dâng hương thơm vị ngọt cho đêm tình yêu, hay tình yêu của họ mang hương thơm vị ngọt cho cỏ cây thì không thể phân biệt được nữa, chỉ còn lại: “nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn”. 
       Hai câu thơ tiếp theo là lời thủ thỉ trao gửi yêu đương, tâm tình nhớ thương của người nam nói với người nữ:
                                 “Mùa tàn. Tình vẫn chửa tàn
                                 Mộng mơ xuân vẫn bàn hoàn bóng ai”
      Tác giả đã rất khéo léo khi diễn tả sự tinh tế của người phụ nữ ở chỗ nàng đền đáp lại tâm tình của chàng trai không bằng lời nói, mà bằng dáng vẻ yêu kiều, quyến rũ, trẻ trung, gợi tình: 
                                  “Mịn mềm buông lọn tóc mai
                                  Mọng xuân yếm thắm hoa cài tuyết lê”
      Trong bốn câu trên, cũng vẫn với biện pháp ẩn dụ tác giả dùng từ “xuân” lúc là chàng, lúc lại là nàng rất tài tình. Tác giả cho nhân vật nam dùng từ “xuân” để xưng hô với người yêu: “Mùa tàn. Tình vẫn chửa tàn. Mộng mơ xuân vẫn bàn hoàn bóng ai”nghĩa là chàng nói với nàng: “ngày tháng trôi qua anh vẫn hoài yêu và nhớ em”, còn câu: “Mọng xuân yếm thắm hoa cài tuyết lê” thì đích thị là cử chỉ dáng diệu của nàng, không thể lẫn lộn.
      Tác giả diễn tả cuộc yêu đương mê đắm, cuồng si chỉ có hai người biết:
                                  Nụ yêu đắm đuối đê mê
                                 Chốn đào nguyên má môi kề má môi! 
                                  Yêu cho lật đất, sụt giời
                                 Cho tương tư rối bời bời áo khăn.
      Bằng lời thơ tự nhiên phóng khoáng, tả thực nhưng không thô bởi cách dùng từ độc đáo, biện pháp tu từ ẩn dụ được sử dụng tinh tế, những “nụ yêu”, “má môi kề má môi”, hoặc cho đến đỉnh cao của các cung bậc cảm xúc yêu đương: “ Yêu cho lật đất, sụt giời, Cho tương tư rối bời bời áo khăn”, làm cho người đọc sẽ liên tưởng chuyện gối chăn, tác giả tả rất thật nhưng vẫn cứ tự nhiên, cứ đẹp đẽ ngời ngời vẻ đẹp phồn sinh mà tạo hóa đã đem đến cho cuộc sống lứa đôi. Hạt Cát đã rất tài tình viết những vần thơ vượt qua được định kiến mà người đời vẫn thường nhìn nhận về cuộc yêu là thú vui xác thịt, là thô tục. Hạt Cát phải có tài thơ thiên phú mới xử lí được tình huống này hay đến vậy, vẻ đẹp phồn thực được khắc họa thanh thoát bởi ngôn từ đặc sắc, nâng cánh cho cảm xúc thăng hoa đến vậy. Đọc thơ Hạt Cát tả vợ chồng chăn gối, tôi bất giác nhớ đến nữ thi nhân Hồ Xuân Hương, bà cũng có những tuyệt bút khiến người đọc liên tưởng đến vẻ đẹp phồn thực của Thiếu nữ ngủ ngày: “Đôi gò bồng đảo sương còn ngậm. Một lạch đào nguyên suối chửa thông”. 
    Người ta thường nói đến vẻ đẹp trong quan hệ tình cảm là: “ sống có tình, có nghĩa”.  Sau khi “yêu cho lật đất, sụt giời”, hai người nam nữ đã nghĩ gì về nhau, ta hãy đọc tiếp bốn câu thơ tiếp theo để thấy nét đẹp nhân văn trong đoạn kết. Ân tình hẹn thề thủy chung họ giành cho nhau, hứa hẹn mở ra cái kết có hậu, tình nghĩa bền lâu : 
                                        Là duyên là nợ vạn năm,
                                        Là tơ vương rút ruột tằm chuốt tơ.
                                        Là xưa đợi, là mai chờ...
                                        Là muôn kiếp dệt áng thơ tặng tình.
     Dư vị của cuộc yêu còn theo mãi trong kí ức:
                                      Nõn nà dáng, nõn nà hình
                                      Xuân tình trong vắt ngọt lành hương mây
                                      Nõn nà tỉnh, nõn nà say 
                                     Vòng tay bỏng rát vòng tay lửa bồng.
                                      Khát khao tình ém đáy lòng...
                                      Nõn nà nhé! 
                                      Đợi tương phùng một mai!
     Một điều độc đáo phải nói đến trong bài thơ là tác giả cho người nam gọi người nữ bằng từ NÕN NÀ, như người ta hay gọi người yêu âu yếm là “mèo con”, “honey”….. Ta hãy tìm hiểu về “nõn nà” trong dân gian Việt Nam. Tôi đã đọc được bài “Nõ (nõn) nường _ An Chi (KTNN 224, ngày 10-10-1996)” – link http://tunguyenhoc.blogspot.com/2012/01/no-non-nuong-chi-ktnn-224-ngay-10-10.html, xin trích nội dung sau “Trong tiếng Việt, âm xưa của noãn là nõn. Nghĩa gốc của từ này trong tiếng Việt có xê dịch một tí so với nghĩa của nguyên từ trong tiếng Hán; nõn là dương vật như đã được ghi nhận trong Từ điển tiếng Việt do Văn Tân chủ biên, tại mục “nõn nường”: “Từ chỉ vật làm bằng gỗ, tượng trưng cho dương vật (nõn) và âm hộ (nường) do nhân dân ở miền Dị-nậu và Khúc-lạc (Phú-thọ) xưa làm ra để rước thần; khi rước, những người khiêng kiệu vừa đi vừa hát: Ba mươi sáu cái nõn nường, Cái để đầu giường cái để đầu tay. Khi kiệu đến chỗ thờ thần, người ta tung nõn và nường cho mọi người cướp; con trai cướp được nường, con gái cướp được nõn là điềm tốt”.  Do vậy khi ghép chung thành NÕN NÀ để gọi người yêu trong cuộc yêu thì thật là thông minh, gợi tình, quyến rũ.
     Đọc đến đây ta cảm nhận được một tứ thơ độc đáo: hai người nam nữ trao gửi yêu thương, cả hai cùng toát lên vẻ nồng nàn dâng hiến, mỗi giới một vẻ, tuy hai mà một, tuy một mà hai, người nam chủ động, người nữ giấu vẻ quyến rũ trong cái e lệ kín đáo. Đó là VẺ ĐẸP XƯA trong thể hiện tình yêu trai gái của người Việt ta, đặc biệt là ở người nữ, nàng yêu đó, thương đó, say đắm đó, mà lại e ấp thẹn thùng, vẻ quyến rũ rất đàn bà Việt Nam. Bài thơ viết bằng thể thơ lục bát gần gũi, nhịp thơ linh hoạt để diễn tả tình cảm phù hợp với phát triển tâm lí tình cảm nhân vật, khi  chậm rãi theo nhịp 2-2-2: “Khuya đêm/ ai hứng/ sương lơi/ búp trà?. Khum tay/  nhẹ vợt/ hương hoa. Trái là/  mật ngọt, phải là/ nhuỵ thơm”; lúc nhanh câu 6 chữ nhịp 2-4, câu tám chữ nhịp 2-2-4: “Mùa tàn/ Tình vẫn chửa tàn; Mộng mơ/  xuân vẫn/  bàn hoàn bóng ai”; hoặc “Mịn mềm/  buông lọn tóc mai; Mọng xuân/  yếm thắm/ hoa cài tuyết lê”….  
       Ngoài nghệ thuật dùng ngôn ngữ rất tài tình trong thơ tình của Hạt Cát như đã minh họa qua 2 bài thơ “Bến song xưa” và “Nõn nà ơi”, ta có thể thấy Hạt Cát đã cho nhân vật trữ tình trong thơ của mình dù chia xa hay mãi bên nhau đều hướng tới tính nhân văn, chan chứa tình người.


Tác giả Đỗ Thị Xuân Lan ( Lúa Bông ) gửi bài


NÕN NÀ ƠI.
Nõn nà là nõn nà ơi!|
Khuya đêm ai hứng sương lơi búp trà?
Khum tay nhẹ vợt hương hoa
Trái là mật ngọt, phải là nhuỵ thơm.
Khẽ khàng xuân ấp nụ hôn
Nồng nàn xuân riết vòng ôm nồng nàn.
Mùa tàn. Tình vẫn chửa tàn 
Mộng mơ xuân vẫn bàn hoàn bóng ai
Mịn mềm buông lọn tóc mai
Mọng xuân yếm thắm hoa cài tuyết lê.
Nụ yêu đắm đuối đê mê
Chốn đào nguyên má môi kề má môi! 
Yêu cho lật đất, sụt giời 
Cho tương tư rối bời bời áo khăn. 
Là duyên là nợ vạn năm
Là tơ vương rút ruột tằm chuốt tơ
Là xưa đợi, là mai chờ
Là muôn kiếp dệt áng thơ tặng tình. 


Nõn nà dáng, nõn nà hình
Xuân tình trong vắt ngọt lành hương mây
Nõn nà tỉnh, nõn nà say 
Vòng tay bỏng rát vòng tay lửa bồng.
Khát khao tình ém đáy lòng
..Nõn nà nhé!
Đợi tương phùng một mai!


Hat Cat 
12 / 03 / 2015 


Bình “ VÁN THUYỀN MẠT SÓNG “ của nhà báo Phạm Chí Thiện
Trí tuệ, bản lĩnh và tài thơ thật đáng khâm phục, đáng học hỏi . Nhưng sao vẫn chưa ra khỏi Khối Mâu Thuẫn Lớn ?

   Xưa nay chưa từng có nhà thơ nào có đươc hình ảnh, ví von "Xúc Nỗi buồn như Trấu ? Tiền nhân từng nói tới "khối tình lớn,khối tình con", nó có thể chắp cánh ước mơ cao đẹp và cũng có thể đè bẹp, xóa đi tất cả sự hiện diện của một sinh linh khỏi cuộc đời này !
   Trời ơi, còn ở đây, hàng trăm ngàn thực thể hạt trấu, như một loai côn trùng kinh khủng chen chúc vào mỗi tế bào, mỗi hồng cầu của một con người hình thể nhỏ bé trước trời đất bao la này ! Thế mà mới chỉ đủ "  chứ đâu có đẩy ra hết nổi khỏi tâm trí " nỗi đơn côi" ?
   Đáng ngưỡng mộ hơn nữa là động thái nhà thơ mô tả người con gái khi gần như kiệt sức nhưng bản năng và ý chí con người đã : "Nhặt Tà dương Rớt  Giọt" để " Nhen Đống Rấm Ủ Giời " !!!
   Rồi hinh ảnh "Nến buồn rơi lệ giọt","Sương buồn bết tóc mai", nghe rất lạ lùng, lay động thẳm sâu, tê tái lòng người mà xưa nay chưa một thi nhân nào từng mô tả tài tình đến như vậy !
   Tôi từng lặng ngăm hình mẹ tôi gầy guộc, chầm chậm nhẹ nhàng khêu bấc đèn dầu mà ngọn lửa đang lụi dần cho sáng lên nên tôi nghẹn lòng khi nhà thơ viết : "Bỏ lại muôn xưa cũ","Em về khêu lửa lòng". Hai dòng thơ tiếp đó, tuy tác giả như gồng mình tự tin, tự nhủ :"Bỏ ngàn xa sầu muộn","Thênh thang bước tang bồng", thì thưc chất là sự đau xót đến tột cùng;vì chẳng dễ gì "bỏ xa ngàn sầu muộn" nổi. Mà cứ cho là "bỏ" đươc, để rồi  "thênh thang bước tang bồng" thì chỉ là ảnh ảo, mây khói tan mau trong chớp mắt mà thôi!
   Khổ kêt của bài thơ, đọc lướt, nhân vât "em" trong bài thơ có vẻ đã bước ra một vùng trời trong sáng, hy vọng tràn trề với một sức sống hồi sinh trong lành mới :" Xúc nỗi buồn như trấu","Em TÃI vàng bến sông","Ngắm cá đàn giỡn sóng", Giữa mướt xanh rêu rong..." ; nhưng tôi lại có cảm nhận ngược lại:
   Vốn là người lớn lên từ đồng quê, những con sông quê, cả tuổi thơ tôi biêt bao lần chứng kiến đàn gà TÃI đống thóc lép kiếm tim xem còn hạt mẩy nào để sinh tồn không,  nên hình tượng :"Xúc nỗi buồn như trấu.Em tãi vàng bến sông"-Nó thật đơn côi, nhỏ nhoi, bất lực chẳng khác gì cô gái trong 
truyện cổ tích dì ghẻ đổ chung hai loại hạt bắt con riêng của  chông lượm riêng ra từng loại xong sẽ
cho đi dự hội. Cứ cho rằng"Em" có kiên trì,nhẫn nại đến mấy cũng khó có thể TÃI vàng cả bến sông nổi !
   Ngay cả hình ảnh tươi vui nhất trong bài thơ -đoạn kết  :
" Ngắm cá đàn giỡn sóng Giữa mướt xanh rêu rong..." ,"cũng là vui vậy kẻo mà" !
   Bởi trong thực tế tự nhiên, khi đã có "cá đàn" đùa giỡn ắt phải có những loại cá tôm nhỏ hơn quẩn quanh chúng hoặc xủi tăm chi chít từ dưới sâu lên mặt nước. Còn "cá đàn giỡn sóng" của Em lại " Giữa mướt xanh rêu rong" thì là thân phận của đàn cá trong bể cá cảnh chứ có chút gì vui sướng đâu ? !
   Rốt cuộc, như ý nhà thơ đã đề cập :" Trấu ráp HAI NỬA VỎ" - vẫn là lời tự nhủ,như bâng quơ, chẳng nhằm vào ANH nhưng lại quá thâm sâu .
    Như lời ca của nhạc sỹ thiên tài Trịnh Công Sơn : "Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau"; hình tượng
"Trấu ráp hai nửa vỏ" tuy hơi chìm; vì dẫu có ráp (ghép lại) thì hình thù cũng lớn bằng hạt thóc thôi, nhưng lại như sát muối thêm vào lòng người đoc.
   Vì cả bài thơ chỉ là lời tự sự,bày tỏ tình yêu trong sáng, sâu đậm,da diết,mãnh liệt của nàng. Sở dĩ
nàng phải "tự sự" giãi bày là do "trục trặc" từ "nửa vỏ" trấu bên kia.
   Cả bài thơ không hề thấy một chữ nào thể hiện sự trách móc oán than hoặc hằn học, phẫn nộ, lên án. Vậy mà đọc rồi  ai cũng phải bật dậy, khắc khoải không yên!
   Như tôi đã bàn ở trên,tuy chỉ phớt qua nhưng tác giả đã đưa ra quy luật của muôn đời : Trời yêu Đất; Cá yêu Nước; Bướm yêu Hoa... và Như Đũa có Đôi . Cái" nửa vỏ trấu" phía anh phải ngắm lại mình; thực tình, bền lâu hay chỉ là giao hảo cho vui?... Phải chăng Em không xinh, không đức hạnh, giỏi giang, đảm đang?...
   Em cũng chẳng ép buộc anh quay lại !
   Đấy là những cốt lõi về hình ảnh người con gái trong bài thơ mà tài, đức, nhân ái, độ lượng biết nhường nào !
    Và đấy cũng chinh là những cái mới, cái hay, cái lạ, cái quý hiếm khiến con người tốt đẹp hơn lên mà nhà thơ muốn đem tới cho người đọc.
***********
   Cuối cùng,tôi xin nói nhỏ với nhà thơ :
   " Rằng hay thì thật là hay
Xem ra ngậm đắng nuốt cay thế nào " .

   Yêu thơ gắng tỏ đôi câu
Lỡ "bình" có " loạn" ,chớ rầu tôi nha !

Phạm  Thiên 03/03/2016


+++++++++++++++++++++++++++++
PHẦN THƠ
1-- THÁNG 1- 2016


VÁN THUYỀN MẶT SÓNG

Bốn bề mặn chát nước
Quanh quanh sóng bạc đầu
Một manh thuyền rã nát
-Tôi
Đi đâu về đâu?

Giông xé buồm tơi tả
Sầm sập bão đuổi nhau
Mịt mù trời trộn biển
-Tôi
Đi đâu về đâu?

Chớp loé toang hoang bến
 sấm sét toé lửa màu
Rách rưới mây tung toé
-Tôi
Đi đâu về đâu?

Sóng mang mang vô định
Xoáy tròn không cuối đầu
Ván thuyền va mặt sóng
Ngả nghiêng
Tôi
Về đâu?

Hat Cat 01/01/ 2016

2-- HỎI


Hỏi mùa, mùa trắng hoa lau
Hỏi tình, tình đã bạc màu quan san
Hỏi thuyền, thuyền đã sang ngang
Hỏi người, người biệt cung đàn tương tư.
...
Úa xuân cuốn úa tàn thu
Sót đông buốt giá bến bờ nhân gian...


Hat Cat Dieu Sinh  02/ 01/2015

Của
BỐ THÍ

Đáy nồi cơm đóng chóc
Khô cong vừng cháy to.
Tạ lòng người bố thí
Chút cơm bám muội tro.

Nồi đen nhom nhoem rế
không bẩn tay người cầm
Mâm bát muôi rếch rác
lòng cộm nỗi thương thầm

Một thương của bố thí
Nguội ngặm miếng cơm rau
Một thương người bố thí .
Bắc bậc sương cành ngâu.

Người đói chưa hẳn khổ
Chắc gì đã bi ai
Gao cơm ê hề đấy.
Bụng no có ngọt bùi?!

Trăng đêm vênh vang mẽ
mây đen kéo tối thui
Đèn khuya khoe lửa loé
giông bão cuốn xập xùi

Qua rồi cảm giác đói
dửng dưng thôi hết thèm.
cơm nguội khô như ngói
Đem tãi sân nuôi chim!

Khi nhất tâm cúng giàng
Là dâng lòng thơm thảo.
Một thìa con cơm cháo
Phúc Đức tày biển trời.
*
Tôi ngồi mép cuộc đời
Xem đoàn người bố thí!
Hat Cat 03/01/2016


3--EM CẢM THẤY HÌNH NHƯ CHỊ...

Em cảm thấy hình như chị đang buồn
Mù giăng ánh mắt
Da héo quắt
Có hòn đá nào nặng trĩu bước chân?

Em cảm thấy hình như chị đang buồn
vô can mệt mỏi
nói mà như không nói
chị một thân phiêu dạt cõi bơ vơ…
Mưa nắng thờ ơ
 mắt vô hồn ngấn lệ
chật vật đau nỗi đau cô lẻ
thảng thốt bàn tay uể oải rã rời
...
Xót xa khản cổ gọi : Chị ơi!
- Về với chính mình đi chị!
về chị giông trời bão bể
sét nhoằng lửa loé đời...

Về với mình, chị ơi!
dịu xoa cát bỏng
sóng dềnh bọt trắng
mặn mòi bể mang mang...

Về với chị thênh thang
êm êm mây và rì rào gió
lối tương lai bỏ ngỏ
mộng mị thu ru rím chị tuổi đông...
...

Em thấy vòm xanh sao biêng biếc trong
Trăng  gạt rét ánh ngời đôi mắt.



4-- VỤN XUÂN

Vụn xuân giắt chùm hoa mộc
Lén thơm bốn nẻo ào huyền
Em hẹn Xuân này về lại
Là thôi. Giã phận thuyền quyên.

Đông ôm não nề trời đất
Bọt bèo Xuân quết mép rào...
Em sao về cùng tôi được
Thấp ngà ai chất ngất cao.

... Tôi nhặt tơ tình rơi vãi 
Vo ngang cả  bụi mây mù
Tinh ranh chim chiều hút gió
Quắp tình lót ổ trăng lu

Vụn Xuân còn chưa rơi hết
Dụm giành em gửi lại tôi
Ngấn mắt sầu dâng ly biệt
Tôi chìm đông lạnh.
Em ơi! ...

HatCat 06/01/2015

5-- LẠ LÙNG

Lạ lùng sợi gió lay phay
Xua trời Tây giọt nắng Tây lạc chiều
Là yêu?
Chắc có là yêu?!
Nợ duyên xa lột chín chiều tênh hênh...

Vụn tơi bọt nước lanh canh
Ùn ùn lá tím, hoa xanh bời bời
Ào ào đất ngược, trời xuôi
Phập phồng mưa táp ngược đời tong tong...

Tre cành rối rít quạt đông
Vặn nghiêng măng búp mấy vòng gió nguôi?
Giông khơi khơi, bão khơi khơi..
Lạ lùng cây - 
rễ chọc trời quyến mây...
HatCat 07/01/2016

6--KHÚC ĐÊM

BỆN

Bện hơi bện tiếng bện hình
Duyên trăng muộn ủ rượu tình tắm mây
Men tình chật ních hũ say
Dục sao khêu lửa giăng dây buộc tình

Hat Cat 08/01/2016

GIỌT TRĂNG

Cánh hoa vờn gió  đẫm hương yêu
Tình gần lắm, mà vòng tay xa lắm 
Rắc bạc sao lung linh vòm  thẳm
Giọt vàng trăng ủ ấm muộn đêm...

Hat Cat 08/01/2016


7-- MỎNG MANH

Mỏng manh rớt tận cùng ngày
Hạt nắng côi đắm chân mây mịt mờ
Mỏng manh trôi bải hoải bờ
Gút mây lẻ lạc bơ vơ mép giời
Mỏng manh mút chót cõi đời
Khư khư tôi cột nụ cười mỏng manh...

久長
2016/01/10


8-- VỤN ĐỜI CHỢT THẤY

Nỗi oan khiên thấm mép đường khâu
Chỉ công lý ngắn dài xơ tướp
Áo đời chó táp
Mụn gấm thêu không vá kín nỗi đau.

Méo tròn kiếp ruồi bâu
Bẹp dúm lề lễ giáo
linh hồn lảo đảo
khô đét gộc tre.

Mưa say nhè
cát sỏi tốc mù mắt gió
Chớp loé
Tầm sét ngàn cân rỉ vụn rời.

Manh lá áo tơi
Toạc xễ te tua sợi móc
Váy vá đụp
Gió thốc khe
 Lẩy bẩy chân cò.

Năm tháng gồ ghề, năm tháng muội tro
 đời than bụi. 
 bù xù lầm lụi
cười héo hắt môi khô.
...
Giơ xương vè gầy mõ con bò
Móp bụng lê đuôi ngoằng dài thân lợn
Lưỡi thè lè liếm đất
Sục ăn vô vọng lầy mùn.

 phận dế giun
loài sâu kiến
Uốn éo chuồn chuồn lười biếng
Cặm cụi ong oằn lưng siêng năng
Trơn như lươn, mãnh như trăn
Lừa mị Hồ ly...
Ác như cọp sói
Hỗn độn vì miếng ăn...
Giết chóc vì miếng ăn...

Nhắm mắt chờ rằm
hé mắt nhìn rằm.
Mơ trăng thanh
Hong trời biếc
 vô thủy vô chung
Vô luân sống chết
...
..,,
Đời bùng nhùng
Vụn đời be bét
vun một đống
Quẹt diêm.
Thiêu hết!

Cháy! Cháy!...
Cháy tiệt
Ngọn lửa điên
Ngọn gió điên
Tôi cũng điên...
hô trời
bùng giông
giật bão!

Hat Cat Dieu Sinh
10/01/2016


9-- THÁNG CHẠP

Rét trốn đi đâu
Cuối năm nắng lửa
Ngày mù lối gió
Đêm lạc đường mây...

Lẻo khẻo hàng cây
Khô cành rớt lá
Chiều tàn nghẹn thở
Sớm già hụt hơi...

Thời gian rã rời
Đắm chìm quá vãng
Không gian loạng choạng
Thụt lùi hư vô
...
Chân duỗi chân co
Tay dài tay ngắn
Một chặng... một chặng...
Lê bước mông lung.

Lòng trời chợt ngưng
Dạ biển thoáng rộn
Không nơi không chốn
Chín chiều chơi vơi...

Tháng Chạp tả tơi
Xoay mùa chong chóng.

Hat Cat Dieu Sinh
12/01/2016


10-- LỜI RU CỦA SÁO


Lời ru xưa đưa sáo đang sông
Sáo sổ lồng
Sáo không về nữa
Sáo sang sông
Sáo sang sông
Bỏ lại tình đang dở
Bơ vơ hơ hoác bến đò
...
Lời ru hôm nay chôn chân sáo bên bờ
Sáo hát ru lời cắc cớ
Búp non thập thò kẽ gió
Nụ hoa xanh he hé rèm xuân.
Sáo hát
ru mưa phùn đông
ru rét nàng Bân
bống bang
thủ thỉ...

Con sáo sổ lồng
Không theo thuyền ngang to,
Không theo đò dọc nhỏ
Sáo Một minh
Sáo chẳng sang sông!
Sông - khúc thẳng khúc cong
Sáo dầm chân đen
Sáo tròn mắt đỏ.
Sáo bươi hạt cỏ
Nhảy nhót lưng trâu...

Sáo hát ru
xơ mây bảy màu
 xém vầng nắng quái.

Sáo hát ru
 lời ru lá ngải
Hăng nồng chiều
tím
    hoàng hôn.

Hat Cat Dieu Sinh
12/01/2015

11 --NGÁC NGƠ
Bạc canh tàn xui trăng ngẩn ngơ
Cồn cào dạ bâng khuâng trăm mối
 lá rụng dầy phủ cội
ngọn bấc đơn côi.

Ngác ngơ anh và ngác ngơ tôi
Chiều rạc nắng nhặt vụn vàng rơi vãi
Cỏ lau  bơ bải
 vạt ráng mủn tơi.

Ngác ngơ tàn canh cánh vạc khua trời
Lầm lũi đêm rã mỏi
Lấm láp mảnh đời no đói
Hun hút đêm lại đêm.

Ngác ngơ sao giọt sáng ngả nghiêng
Cùn mằn thời gian rỉ sét
 Hé cửa tháng năm chật hẹp
Nghé nhìn trống rỗng hư vô...

Anh ngác ngơ vả tôi ngác ngơ
Chợt ngộ.
Phút giây hiện tiền rực rỡ
Là Niết bàn dịu êm.

Hat Cat
13/01/2016


12-- NGUỘI NGẮT

Nguôi ngắt cả rồi có biết không
Nhạt tênh nỗi ước với niềm mong
Ngập lòng buốt lạnh dầy băng tuyết
Lút dạ cuộn trào ứ bão giông
Khuya hú thất thanh luồng gió quạt
Đêm gào át tiến trận mưa bồng
Con thuyền Bát Nhã trôi vô định
Vạn thuỷ nát bươm ánh nguyệt lồng...

HatCat
13/01/2016

13--TÔI NHẶT TÌNH XUÂN VỀ SƯỞI ẤM ĐÔNG EM

 Tôi nhặt tình xuân về sưởi ấm đông  em
 Gom hao vơi cằn cỗi
Gom cằn khô mòn mỏi
Ủ mầm xanh.

Tôi nhặt rơm vàng rải ổ xuân tình
Che tùm hum đụn rạ
Vặn lá chuối khô làm nùn rấm lửa
Cơm vần cá kho riềng củ  chát bùi.

Tôi chân quê mời em sắn lùi
Mời em khoai nướng
Tí tách nẻ rang bung bờ ruộng
Xoe xoe cỏ nội, hoa đồng.

Em là sương trong
Em là thu biếc...
mong manh
là chim xanh, mây xanh
Nhé em!
Cùng tôi về đồng quê thanh bình
Đòng đòng nây nây gái lúa
Ngô trai tung cờ phất gió
Dục tôi đón em trước nẻo hoàng hôn.

…Tháng ngày lụi tàn
Tôi nhặt tình xuân về đông em sưởi ấm!

Hat Cat
16/01/2015


14-- CÁCH BỨC MƯA
Bụi mưa rơi
giá tê khuông trời
bùn lem chân ai
ngược xuôi...

 cóng lạnh làn môi
 rét côi
gió lẻ
tôi
và tôi
buốt chiều đông
gượng cười.

 đâu tình yêu
khói lam quyện chiều?
đời giòng trôi
tình xa vời...

Màn xám bụi che hoàng hôn
Cách bức mưa
Rối bời...

Hat Cat 17/01/2016


15-- THƯA VỚI HƯ KHÔNG
1--

Đặt bày sinh tử khắp gầm trời
Nhân thế xưa nay bạc tựa vôi
Tạo hoá đảo thiên xui trẻ vẽ
Quỷ thần lộn địa mặc già bôi
Trăm năm chìm nổi mây tan tác
Một thoáng phiêu du gió tả tơi
Nghịch ngược kiếp đời không sắc ấy
Chẳng qua cũng chi kiểu đùa chơi!

2--
Đã rằng đời giống một trò chơi
Kẻ đến người đi mặc xác trời
Ngẩng mặt trông lên: mưa đục xám
Cúi đầu ngó xuống: giếng lờ vôi
Luân hồi quanh quẩn xin buông trọn
Duyên nợ cong queo cố thả lơi
Hãy trả cho sòng vay kiếp trước
Khi về cõi tử khỏi ai đòi!

Hat Cat
18/01/2016





16-- THỦ THỈ CÙNG ĐÊM


Lại gần, gần nữa, gần thêm
Ảo huyền đêm, bí hiểm đêm… tội tình.
Co ro trăng lạnh náu mình
Run run gió rắc lân tinh khêu đèn
Thoảng nghe sao rớt mé thềm
Ngỡ khuya ai thổi đốm đêm lửa rào …

Cây xạc xào, lá xạc xào  
Vầng mây rấp kín nẻo vào Thiên thai.
Rèm sương gió sập then cài
Lầu khuya nuốt tiếng thở dài nghẹn đêm

Dãi dầu mưa xuống, nắng lên
Ngàn xa lưu nét muộn phiền cho ai.

Vòng đêm ngắn, bóng đêm dài
Tàn canh khắc khoải, ánh mai hững hờ...

Hat Cat
18/01/2016


17-- KHÓC CỤ RÙA HỒ HOÀN KIẾM

http://l.f30.img.vnecdn.net/2014/12/30/rua12-1419927386_660x0.jpg

Lục Thuỷ đầm đìa rớt lệ đông
Nỗi đau văn vật xói Non Hồng
Mưa dầm Xứ Bắc tràn Nam Hải
Gió bấc Hà Thành buốt Cửu Long
Thế thái mệt nhoài bao khắc khoải
Nhân tình cạn kiệt những chờ trông
Cụ Rùa đau đáu nơi thiên cổ
Thấp thỏm tồn vong cho núi sông.

Hat Cat
20/01/2016


18-- VÀI CÂU...

1- Để anh ủ cho
chân em ấm trong tay anh thô ấm
Thoáng mơ
quả thị thơm cô Tấm
 xa xăm...
Xa xăm.

2-- Rét căm căm
tạnh nhịp rung gió bấc
chuyển mùa /đêm
gặm nhấm
Cơn / Rùng mình.

Hat Cat
21/01/2015


19-- RÉT MÌNH ƠI!
Rét mình ơi!
trống cả chiếu chăn
 mười bốn trăng đắm mây sũng nước
 tháng chạp đêm ù ù gió bấc
Rét rồi, mình ơi!

 Lầu gác vắng tanh, lầu gác đơn côi
 mấy lần cửa gió vẫn lùa khe lạnh
Bốn bề mong manh, bốn bề hưu quạnh
Nỗi xa xăm rớt giọt rét buốt tê

 Cóng khuya
buốt vòng tay ngóng đợi

Hat Cat
22/01/2016


20--GIẬT MÌNH ĐÊM
Giật mình đêm nghe rét trở mình
cây khô gẫy
nát bấy
địa y mốc thếch rời cành.

Giật mình đêm nghe rét trở mình
vô thường rén chăn đắp gió
an nhiên nhen sao thổi lửa
Thong dong luân hồi khe khẽ cuốn rèm trăng.

Giật mình đêm nghe rét nghiến răng
nghe sông suối đớn đau quằn quại
nghe biển trời nát nhàu bải hoải
ngu muội tham tàn vét cạn  đáy lương tri.

Giật mình đêm loé sáng Vô vi
"cùng tắc biến"
- Chút cuối cùng hy vọng.

Hat Cat24/01/2016


21--RÉT! Rét!
http://media.tinmoi.vn/thumb/2012/02/29/46_7_1330476384_48_ha_noi_mua_giaoduc.net.vn_thumb_248x156.jpg

Phố xá năm nay lạnh mọi bề 
Rét co cổng chợ, rụt đường quê
Mưa rơi thon thót đau sông bể
Gió cuốn ù ù lộng suối khe
Hoàn Kiếm Rùa thiêng quy địa phủ
Nhị Hà rác bẩn khẳm thuyền ghe
Hoàng Thành trẻ mỏ khua chiêng trống
Tô Lịch cá tôm chạy toé loe...

Hat Cat Dieu Sinh 24/01/2016


22-- LỀ RÉT
thôi thì cứ dẫm bên lề rét
mặc kệ dọc ngang những ấm nồng
vài lẻ xót thương rơi vãi ấy
cầm bằng mưa hạt rớt hư không
cuộc cờ ai kẻ chui bài ngửa
đường cái bụi tung vó ngựa lồng...

Hat Cat 24/01/2016

23-- KẺ KHÓC NGƯỜI CƯỜI ( chả biết viết cái gì)
... Kẻ khóc người cười
Í a...
kẻ khóc người cười
Đây bầm gan ruột, đấy thời phởn phơ
Đục nước chỉ tổ béo cò
Đã  be xướng mạ, lại mò ruộng sâu
Lộn phèo bãi bể, nương dâu.   
Đồng tiền xoay tít xoắn đầu cuộc chơi...

... Kẻ khóc người cười
Í a...
kẻ khóc người cười.
Múa tay trong bị véo xôi cúng chùa
Ván cờ nay được,  mai thua
Nhờn môi, phưỡn bụng mấy phùa ... vẫn non.
Vênh vang gác tía, lầu son
Lòng tham - tham thủng đáy trôn chửa đầy.

Chúng sinh chết sống mặc bay
Của chùa lộc gió, tiền mây tranh phần.

Bọ hung nào chả ăn phân
Con ruồi bẩn
 lệch đồng cân
Cũng ừ! 

Tìm đâu thấy bậc chân tu
Càng bôi trát, lại càng  dơ dáng đời! 

... Kẻ khóc người cười
Kệ thây
Í a...
Kẻ khóc người cười.

Ta về am cỏ mà chơi 
 Ú...Oà! 

Hat Cat 26/01/2016


24-- CHỢT
( viết cho đêm thanh)

Gần gặn hay xôi xa
Giận hờn và thương nhớ
Xám xịt màn mù sa
 Hoang toàng bao ngọn gió.

Chợt rét tái dại trời
Chợt mưa nhàu nhĩ cỏ
Chợt xót mặn muối dầm,.
Chợt đau bầm máu nhỏ.

Kiếp đời nào tròn trăm?
Vòng luân hồi kẽo kẹt
Sat -na lùa hư không
Lửa hồng dào băng tuyết.

Đêm chìm nghỉm mêng mông
Ngày đằm sâu đáy thẳm
Sạch sành sanh mộng mơ 
Vụn tan đời mỏng mảnh.

Bỗng rùng mình cơn lạnh
Lẻ loi đèn rọi khuya
Cô liêu nhoà hiu quạnh
Nỗi sầu đêm giá tê...

Hat Cat 28/01/2016


25-- BƠI THEO GIÓ MÂY
Nhặt đốm sao cuối mùa đông lạnh
Thắp sáng ta
Nhặt rớt rơi tình đông héo lánh
Ủ mầm hoa

Ngược nguồn tìm về tinh khôi thơ ngây
thấy hài nhi ngày xa _Ta 
gân cây
nhuỵ lá
noãn hoa
 như thân quen 
rất quen _ Ta.

Ngày mai trôi vào hôm qua
Tụ trong veo giọt đời
Giọt đời mong manh sương rơi
Giọt đời hanh hanh nắng tươi
Nâng niu phút giây làm người
Đê mê giấc say mỉm cười
Vành môi mím lời...
Vành môi hé cười...

Khép hờ mi
Ta theo mây gió bơi
Bơi
Bơi...

Hat Cat Dieu Sinh. 29/01:2016
26-- CHO HỒN XA
Có quê sao chả thể về
Mong manh Hồn chốn u mê cửu tuyền.
Mang mang sông nước đồng chiêm
Phi Y *  nhân đức khôn thiêng chờ mình.
Ai hôn trí , ai vô minh
U ám tâm, nhạt nhẽo tình... Mặc ai.

Đồng chiêm gió quyện mây trôi
Rì rào cỏ bợ mương ngòi Thôn Vân.
Tình thân giằng dịt tình thân
Âm gian xa, cõi dương gần quyến hương
Thầm thì giọt nhớ, giọt thương
Tình vàng đá, nghĩa vô thường, Hồn ơi.

Cúi xin ân điển Phật Trời
Tù mịt mù cõi chơi vơi...  Hồn về.

Êm đềm quê
Dịu dàng quê
Vin nhành khế
hái búp chè
Thôn Vân

* Phi Y ( = ) Họ Bùi
Hat Cat Dieu Sinh 30/01/2016

Không có nhận xét nào: