Có còn không nhỉ người ơi
Có còn không những thế bồi… tuột trơn?
Đơm cá trê nhầm bẫy lươn
Thụt bùn lầy mé bờ chuôm đặc bèo.
Xắn quần giơ cái cù nèo
Vớt dăm con ốc nổi lều bều rêu xanh
Ngắt tía tô, bứt cọng hành
Lấy thì là quấn chung quanh cá mè…
Lòng chàng _ hang chuột bờ tre
Có thênh thang cũng chỉ vừa lỗ chui.
Nói lời mà lại nuốt lời.
Chàng buông tay!
Để thiếp tôi ngược tàu!
Muộn chiều vạt nắng nát nhàu
Cú đêm sà sát ngọn cau ngồi rình...
Nồi cá kho chửa hết tanh
Chàng về xó bếp mà canh lũ mèo.
10 nhận xét:
Viết lung tung mà sao hay thế chị
Qua thăm chị ngày mới, chúc chị luôn vui nhé!
bài thơ hay ác liệt he
đọc xong thèm bát nước chè uống trưa ...
(mộc ghé thăm chị, chúc chị mùa GS hạnh phúc!)
Thơ hay và blog đẹp làm em chẳng muốn về. Em ở lại nhà chị và chờ chị ngủ dậy để cùng ăn sáng đây. Em nhớ chị nhiều.
Còn duyên đi cưới con heo
Hết duyên chỉ đáng con mèo cụt đuôi
Ca Dao
Hi... Đây là chuyện con cá thôi mà...
Con mèo thì hay ăn cá, con cú thì rình chuột...
Hi... lại làm cho chị của em phổng mũi rồi...
ăn cá kho phải uống nước chè là đúng rồi mà...BĐM ui!
ôi. Đúng là chuyện lung tung mà... Hướng dương vui nhỉều nhá
Muộn chiều vạt nắng nát nhàu
Sao mình còn muốn ngược tàu mình ơi
Nặng tai quên chút thề bồi
Đâu phải như hồi đầu vưỡn còn xanh
Mình tanh thì ta cũng tanh
Tội chi mà phải ngồi canh lũ mèo
Người ta quên hết thề bồi
Ngắm hoa dưới nước, nhớ người trong tranh
Thôi thì mình biết phận mình
Ra tàu ngược, kẻo lênh đênh cả đời!
Đăng nhận xét