Hôm về nhà một người bạn xa quê, nhìn thấy căn nhà trống trơn, xiêu vẹo. Mấy tên già bèn bảo nhau thử vịnh.
Thế là đứa nọ nối tiếp đứa kia... thành một LIÊN VẦN không chấm phảy.
chữ nhạt thếch
dưới ngón tay
tranh nhạt thếch
sau ngọn cọ
mùa đông nhạt thếch
nhạt thếch gió
nhạt thếch mưa
chân đưa
qua nhạt thếch những con đường vòng vo
đến những ngôi nhà nhạt thếch
trống huếch
phên thưa
chủ nhà ngủ chưa
um tùm gai mây chẹn kín
lối ra vào con chó vện
mèo mun nghển cổ ngoao ngoao
con cóc lòn qua hàng rào
nghiến răng kèn kẹt
con thạch sùng giấu mình sau kẽ liếp
tặc lưỡi liên hồi
đàn kiến đen nhỏ xíu tha mồi
nem nép nơi chân cột
nhà tranh dột
gió lùa mưa hắt tứ tung
vách đất trống không
nền nhà chuột dũi
cửa hang tối
Chin chít tiếng rít răng
chuột chuột chuột
chuột chạy lăng xăng
béo ú
nhạt thếch trăng đầu ngõ
bụi duối, cây cau
nhạt thếch màu
nhòa nhòa bóng tối
vồi vội
ánh tà dương
vương vương
vãi vãi
le le lói lói
ma trơi
vù vù
hớt hải
nhạt thếch / sợ hãi
nhạt thếch / thở dài
bi ai / nhạt thếch
nhạt thếch / ao bèo nước ốc
Tôi ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét