Vài lời gửi bạn cũ - anh đi bộ đôi khi chưa đầy 18, rồi hy sinh khi vào tuổi 20.
Qua từ lâu ngày xưa ấy, chúng mình
Ngồi lặng lẽ nhìn bóng chiều ngả tối
Em bàng hoàng: mới đó bốn mươi năm.
...Mắt em đen và tóc em cũng đen
Con gái phố đi về men lề phố
Dân Kinh Bắc gói ghém câu quan họ
Nắc nẻ cùng cười: 'bèo dạt mây... bay'
Quá khứ cuốn trôi ngày tháng thơ ngây
Cuộc sống đẩy ta đi hai ngả
Em rét mướt nơi xứ người xa lạ
Anh chiến trường mờ khói đạn, lửa bom.
Một thời đã xa... đã rất xa xăm
Câu quan họ lặng thầm miền ký ức....
Chiều định mệnh bên bờ Thạch Hãn
Thư thì về, mà Anh lại không!
Kỷ niệm xưa như cát lắng đáy sông
Trầm tích thương đau nghẹn l
Cứ mỗi năm lịch sang trang tháng Bảy
Là mỗi lần bỏng cháy bóng hình ai.
Vẫn tấm áo xưa xéo miếng vá vai
Nguyên vẹn đường kim vụng dại...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét