Biển đêm
Tôi thiền…
Cõi Thiền mềm guồng tơ
Xe lối vào riêng tôi
Lặng tờ cõi mơ
Cõi mơ ốc biển
Cõi mơ bọt nước ào trắng bến
Sóng đêm thì thào ru rím tôi
Biển đêm rì rào vỗ về tôi
bé thơ tôi
bé thơ đất trời
bé thơ vũ trụ
Con sóng mịn trườn... À ơi
Đặc quánh biển mặn mòi:
Anh – Người đàn ông Định mệnh riêng tôi.
Núi đêm
Tôi thiền
Đá khô xác già nua lưng tựa
Đá bạc thếch sương hoang rơi nghiêng
Chân nai giác khuya chạm lá
Tiếng chim ghẹo hoa mắt ngời...
Đáy thẳm trồi
Suối nguồn cát sỏi lăn công cốc
tròn xoe trườn
xô dốc
nước cuốn vẹt lòng trôi.
Hồng hoang tan.
Tâm Thiền tụ:
Anh – Người đàn ông Định mệnh riêng tôi
Nhỏ nhoi. Mong manh
Tôi – Anh
Hạt đất – Giọt trời
Đằm trong xanh
Thiền đêm...
Cây đan màn êm
Cỏ nhồi gối ấm
Mây nước kết rèm
Định mệnh.
Trăng sao chăng đèn
Định mệnh
Nửa cõi Thiền mơ
Nửa thực cõi Đời:
Anh – Người đàn ông Định mệnh riêng tôi.
***
Lâu rồi tôi quên chính tôi
Quên cả đợi chờ, quên luôn mong nhớ.
Đêm nay
Tôi thiền Lửa
Lửa tình yêu
Đản sinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét