Anh ạ
Lá vàng .
Chỉ có lá vàng rơi.
Hững hờ se lạnh chiều thu vắng
Một tiếng chim xa tận cuối trời.
Thế đấy , ngày xưa hai đứa mình .
Ngỡ rằng trăng mãi sáng lung linh
Ngỡ rằng ngọn nến hồng đêm ấy
Giữ trọn nguyên lành tháng ngày xanh.
Xuân đã lùi xa với mưa bay
Tạ từ hạ trắng ngất ngây say
Đến rồi trong vắt mùa thu biếc
Cánh nhạn chao nghiêng in sắc mây
Em đứng nơi đây ngắm thu chiều
Mong manh vài vạt nắng xiêu xiêu
Hoang vu làn gió lang thang ấy.
Mặc lá vàng bay trong cô liêu....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét