Có một thời trái tim nhỏ của tôi
loạn nhịp
có một thời khối óc bé của tôi
mờ mịt
có một thời không gian quanh tôi
đặc sệt
khoảng trời xanh trên đầu chơi vơi
mảnh đất xám dưới chân chao đảo
trái tim rớm máu
khối óc muốn vỡ tung...
Bỗng
cuối nẻo mông lung
bừng sáng:
Tôi của hôm qua hiển hiện
Tôi của ngày mai
duyên dáng
xinh tươi.
Và tôi hôm nay
rạng rỡ
nụ cười.
Vỡ òa
Tôi !
Rực rỡ đồng hoa / bát ngát / chân trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét