Xin làm chiếc lá vàng rơi
Xin làm cơn gió cuối trời thu xưa
Giật mình tiếng hát Trương Chi
Nửa ru ngọn song, nửa mê hoặc người
Để oan khiên nước mắt rơi
Để chênh vênh cả khoảng trời mộng mơ
Gió thu tan tác mây thu
Mảnh trăng thu khoác mây mù mong manh
Đã rằng cung Quảng lạng tanh
Giá băng thôi cứ giá băng ngàn đời ...
Kìa mùa đông đã sang rồi
Gi
gió bấc ngoài trời căm căm
Xin xa xôi để mà gần
Ơi con thuyền nhỏ lênh đênh b
ến bờ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét