Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

THƯA CHUYỆN LÃO TỬ


"Danh khả danh phi thường danh
Đạo khả đạo phi thường đạo"

- Này con , hôm nay  tạnh ráo
Chợt gió  mưa... rồi lại gió  mưa.

Kiếp luân hồi
 no đói, thiếu thừa
thăng trầm muôn nỗi
Cuộc đời như sương khói
Hận thù như cái dằm.

"Danh khả danh" ... rồi danh cũng thành không
" Đạo khả đạo," ... rồi đạo quy về một
Tan tụ, hữu vô, sạn chai, khô ướt
Buông tay là mênh mông... mênh mông...

... Người ta cưỡi voi, cưỡi rồng
Ăn nem công chả phượng
Mặc lụa là gấm vóc.
Ta mác áo gai, ăn gạo thô, cưỡi trâu thanh thản chốn cỏ non.

Người đời bon chen
Chật chội bàn chân, tranh nhau thua được
Ta về  ngọn nước
Ta về bông mây
Hương trời vị đất say say
Không - không -
Không cùng, không tận.

Xoáy vũ trụ này vòng vèo tiệm cận
Đâu thủy, đâu chung?
Thượng đế mông lung
Tạo hoá mông lung
Đấng  tối cao dối lửa như cuội
Nháo nhào hoán đổi
À ơi loài người như dỗ trẻ nằm nôi

Con đừng cậy trởi
trời hồng hoang vô tận
hố đen trùng trùng
còn còn mất mất
Thiên Hà đặc dầy  ma - trơi sao
quỷ du thần nhập
 không cuối khâu đầu.

Con đừng cậy đất, đất chả lành đâu
Đất - hỏa diệm sơn, gập ghềnh bất nhất
cũng như muôn loài
 đất sinh ra để chết
Đất giẫy dụa tháng ngày mong manh, chơi vơi.
Hỗn mang vũ trụ sinh hỗn mang trời
 Hỗn mang trăng sao sinh hỗn mang nóng lạnh.

Danh khả danh;
Danh có hữu danh?!
Đạo khả đạo;
Đạo không vô đạo?!

Kiếp kiếp vô tình
Vàn muôn huyền ảo..
Không gì hơn VÔ VI.
VÔ VI .

Không có nhận xét nào: