Trời mở bốn phương
đất khai tám hướng
Em,
nắng hè xích đạo phương Nam?
Tây hay Đông?
khối băng
thác lửa?
phương nào nhỉ ?
ào về...
như giấc mơ
như định mệnh
xa xưa...
Em
là nắng sớm
mưa khuya
là vầng mây ẩn hiện?
Em
là mặt trời
mặt trăng
là hư không
bất biến?!
Em
là bão giông sấm sét
là làn gió dịu êm?!
Em
mong manh sợi khói lam
mơ màng
chiều ráng đỏ.
Em
hạt mưa trong veo
sắc cầu vồng
rực rỡ.
Giữa bốn phương trời thương
Giữa tám chiều đất nhớ
Em
là Em
bé nhỏ bên Người
hiện hữu tình yêu bất tử
Người ơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét