Kính tặng hương hồn các Liệt sĩ Trẻ tuổi cùng thời tôi!
Đạn thù
Găm giữa tim Anh;
Xương thịt trả về đất
Chỉ nỗi đau nghẹn lời
Nguyên vẹn gửi về cha mẹ.
Chín tháng mười ngày mẹ mang nặng đẻ đau vất vả.
Mười tám năm cha thắt lưng chiu chắt
lạnh lẽo đêm dài
rát bỏng nắng trưa.
...
Chết rồi
Anh thành ngôi sao mờ đêm mưa
Chát mặn nước mắt ròng ròng ngóng mẹ.
Thèm hơi ấm bàn tay gầy, thèm lời ru khe khẽ
..." cái bống cái bang..."
Anh khát giọt giọt mồ hôi cha như mưa tháng năm
Ướt đẫm đường cầy ngả ải.
Thèm tiếng cha mắng và thèm được cãi.
Anh lén ngồi cạnh cha khi cha rít điếu cày
cái mùi thuốc lào Vĩnh Bảo cay cay
Sóc Vọng nào mẹ cũng gửỉ theo ngọn lửa!
Anh vô hình nép vào bên mẹ
xem mẹ sàng gạo, tưới rau.
Anh vẫn đi theo cha thả trâu
nghe cha " vắt... họ".
...
Anh chỉ không dám tìm cô bạn nhỏ
chia nhau con muồm muỗm nướng ngày xưa.
Cô ấy lấy chồng xa
Giờ đã lên bà ngoại.
Lần nào qua nhà, vẫn mang theo con gà, bơ gạo.
Mái tóc bạc vẫn thoảng mùi hương nhu.
Cô ấy đặt lên bàn thờ
Thi thoảng vẫn con muồm muỗm nướng.
Anh len lén nhìn vào đôi mắt
Ngấn lệ hoen dài vết nứt chân chim.
Cô ấy lặng im.
Mẹ cha lặng im.
Anh lặng im.
Lặng im...
Đất trời
thăm thẳm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét